“...Có thể thấy một bài học sâu sắc đó chính là để đánh giá đúng một sự việc nào đó, chúng ta cần quan sát một cách toàn diện, không nên chỉ dựa vào một yếu tố mà vội kết luận.”
1. Lòng tin là thứ mà một khi ta đã mất thì khó có thể trở lại như ban đầu. Vì vậy, hãy sống đúng ngay từ đầu bởi trường học có bút xóa nhưng trường đời thì không.
- Ðừng nên thờ ơ với những gì đã quá quen thuộc với bạn. Hãy giữ chắc lấy chúng như những gì quan trọng nhất, vì sẽ có lúc bạn cảm thấy tiếc nuối khi những điều thân thuộc ấy mất đi.
Mục đích của con người khi tồn tại trong cuộc sống đó là việc tìm kiếm giá trị hạnh phúc. Bởi hạnh phúc mang đến cho con người sự thanh bình, an nhiên, tự tại. Con người có thể hạnh phúc với điều mình nghĩ, điều mình làm. Nhưng đó có phải là hạnh phúc đích thực mà con người muốn hướng đến hay chưa?
Cuộc đời là những mâu thuẫn, ở đây tôi không nói những gì cao siêu mà nói về những kinh nghiệm sống của người Phật tử. Chúng ta sống như thế nào để cuộc đời được an lành tự tại, không bị đau khổ làm ray rứt. Đó là chủ yếu.
Những bài báo viết về tệ nạn bạo lực gia đình không phải là ít. Những hình ảnh về người chồng đánh vợ con đến trọng thương, chồng đánh vợ ngay giữa đường phố ban ngày…. đã trở nên không xa lạ mỗi khi bạn lướt báo. Và có ai đã từng biết hoặc chứng kiến bạo hành gia đình xảy ra với người người thân của mình?
Tôi đã tình cờ chụp được hình ảnh một em trai được mẹ dắt tới chùa lễ Phật. Nhìn cách em kính cẩn đảnh lễ Tam bảo, ngước mắt ngắm nhìn tượng Phật thật đáng yêu và dễ thương vô cùng!
Xưa kia ở thành Xá Vệ có một phú ông tín phụng Phật giáo tên là Sư Chất. Một hôm, ông chuẩn bị đồ ăn ngon thành kính cúng dường Phật Đà và tăng chúng. Phật Đà nhận cúng dường rồi khai thị cho ông Pháp lý tu hành, sau đó dẫn các tăng nhân trở về tinh xá.
Thượng đế không có ngân hàng còn vải liệm thì không có túi, ai sinh ra cũng đều tay trắng, cuối cùng lại trắng tay, người đến rồi đi, chẳng ai có thể mang tài sản và danh tiếng mà mình cực khổ gây dựng đi cả.
Đời người là bể khổ trầm luân, sắc đẹp dù có nghiêng nước nghiêng thành rồi cũng tàn phai theo năm tháng, cuộc đời con người chẳng có gì là vĩnh viễn, trừ khi toàn tâm nguyện mà tu luyện.
Nhân sinh tại thế, tâm hồn phong phú mới là điều quan trọng. Còn tâm mang dục vọng, truy cầu vật chất thì dẫu có nhiều bao nhiêu cũng là không đủ. Đây chính là tâm tham mà tự khổ...
Hãy giữ tâm bình giữa cuộc đời để ngay nơi đời có đạo, ngay nơi đạo là tâm, ngay nơi tâm là tánh, ngay nơi tánh là Phật, ngay nơi Phật là giác ngộ tĩnh tại giải thoát.
Vì biết trong ta có cả Bùn lẫn Sen, có cả Ác quỷ lẫn Thiên thần, không quá thích sen mà chối bỏ bùn, không vì yêu mến thiên thần mà hận thù ác quỷ, từ đó có Bình An.