Từ điển phật học
AM MÂY
Am cất trên núi, lẫn trong mây.
“Gửi thân vào chốn am mây”
(Truyện Kiều)
“Lão tiều trở lại lâm sơn,
Tiên, Minh hai gã đều hườn am mây”
(Lục Vân Tiên)