Từ điển phật học

Tìm kiếm theo chữ cái
Tất cả a b c d e f g h i k l m n o p q r s t u x y z

OÁN

OÁN
Giận dữ, căm thù. Hay dùng trong hợp từ oán hận.
 
 “Đem lòng oán hận, sớm nghi vào lòng.”
 
(Lục Vân Tiên)
 
Trong sách Phật có từ oán kết, cũng như nói: gây thù kết oán. Nghĩa là mối thù oán kết tụ lại trong lòng, không nguôi, và tìm cách trả thù, rửa hận. Đạo Phật khuyên không nên kết oán, mà nên giải oán, nghĩa là người tu hành không gây oán thù với người khác, và người khác có làm hại mình, mình cũng không chấp, sẵn sàng tha lỗi.