Giữ lửa mùa xuân

Mùa xuân lại về trên khắp đất nước, với sự hồi sinh của vạn vật sau mùa đông, dường như trong các cây cối hoa lá lại vươn ra một sức sống mãnh liệt sau tháng ngày thu mình vất vả chờ đợi. Cũng vậy trong một năm với biết bao vui buồn, với bao trắc trở hay thuận lợi của đời người, chúng ta tạm gác lại một năm cho dù còn bao dự định, bao ưu tư hay nghĩ suy mà đón nhận mùa xuân đến.


Mùa xuân trong ánh đạo hay mùa xuân của tâm hồn bằng cảm nhận của ánh nhìn tri tuệ thì mùa xuân là sự thanh lọc cái còn chưa tốt, gạt đi giá lạnh của tâm hồn, đem lại sự sống cho trái tim yêu thương, thổi hồn nhựa sống vào tâm hồn.

Mùa xuân cũng là dịp các phật tử chiêm nghiệm lại một năm mình đã làm hay chưa làm được gì để mà phản tỉnh bản thân, quyết tâm hành đạo, tu tập trong một năm mới tiếp theo để làm tròn đạo pháp, làm sáng trong tâm hồn, mở rộng cánh cửa của tâm để giúp nhân gian, giúp mọi người về với sự bình an nơi cõi lòng. Thế gian vô thường nên mùa xuân đến thì xuân sẽ đi, nhưng dư âm nó sẽ còn mãi.

Mùa xuân bất tận là mùa xuân trong tâm, tâm mà hỷ xả thì mùa xuân an bình, tâm mà từ bi thì mùa xuân yêu thương, tâm mà rộng mở thì mùa xuân tươi sáng, tâm mà yêu thương thì thấm đượm tình xuân, tâm mà thanh tịnh là mùa xuân ánh đạo, tâm mà an nhàn là nhiên bình sắc xuân, tâm mà tròn sáng là mùa xuân đủ đầy, tâm mà an ổn là mùa xuân khương ninh, tâm mà giải thoát là mùa xuân vĩnh cửu, tâm mà bố thí là sự rộng khắp của mùa xuân, tâm mà trì giới là sự trang nghiêm của mùa xuân, tâm mà nhẫn nhục là sự bình yên của mùa xuân, tâm mà tinh tấn là hơi ấm mùa xuân, tâm mà thiền định là cõi tịnh thế của mùa xuân, tâm mà trí huệ là sự tươi sáng của mùa xuân.

Vậy mùa xuân đối với người phật tử là mùa xuân của tâm đạo, tâm hồn, của lửa lòng tu đạo. Sự tu tập lấy gươm trí tuệ chém tan màn vô minh, nhưng để được trí tuệ thì sự rèn luyện trong học tập, tu tập hay hành đạo cần phải trải qua một thời gian, một quá trình dài ngắn tùy căn cơ mỗi người, mà quá trình đó sẽ không ít những sóng gió, những trở ngại mà muốn duy trì sự tu đó lâu dài không ngưng trệ, lui sụt thì cần ngọn lửa lòng nơi tâm.

Nên phát tâm tu mà không giữ được lửa tu thì sự tu đó được thời gian đầu, sau dễ buông lung tâm ý hay dễ dãi đãi bản thân, dễ mệt mỏi tâm can khi mà chưa đạt nhưng gì mình đặt ra, mong muốn hay ý nguyện ban đầu. Vậy sự tinh tấn là lửa mùa xuân nơi cõi tâm. Hãy thắp sáng ngọn lửa mùa xuân của tâm để đâu đâu cũng là đạo, nơi nơi đều là pháp, chỗ chỗ đều là tịnh độ an nhiên của cõi tâm.

Nhân dịp tết đến xuân về kính chúc quý vị ban trị sự giáo hội phật giáo Việt Nam và hải ngoại, quý vị đồng tu một mùa xuân an nhiên, yên vui và thanh bình, chúc cho đạo pháp trường tồn và phát triển càng sâu rộng. Nam mô A Di Đà Phật.

Bài viết: "Giữ lửa mùa xuân"
Quang Minh/ Vườn hoa Phật giáo