Con người chết đi, sẽ đi về trái tim của những người đang sống. Có mặt trong nhau, là sự tiếp nối của nhau, nên ta sống không chỉ cho chính mình nữa. Ta cần sống cho cả những người đã khuất đang còn trong trái tim ta, sống sao xứng đáng, làm một người tử tế, không hổ thẹn với người đã đi xa.
Đoàn tình nguyện viên vượt một chặng đường dài đến nơi cứu trợ. Mọi người trên chuyến xe không khỏi xúc động khi nhìn thấy các em nhỏ nhem nhuốc, gầy gò, quần áo tả tơi đuổi theo chiếc xe tải to lớn chở đầy quà cứu trợ.
Muốn được thì phải mất, không mất thì không được, đó là quy luật của vũ trụ. Bởi vậy, nếu có mất đi cái gì đó, dù là vô cùng quan trọng với bạn, bạn cũng đừng lo, vì bạn sẽ được Ông Trời đền bù một cách xứng đáng.
Tôi chỉ nhân tình cờ đọc lời tựa một cuốn sách, phát động cho mọi người phong trào đọc kinh, thông qua hình ảnh của thầy phương trượng chùa Hoằng Pháp. Vậy mà, không hiểu sao nhiều người không tùy hỉ với thành quả của thầy mà lại thích soi vào khía cạnh nào đó.
Đối xử với người ngoài thì cung kính, còn đối với thân nhân thì lại quá hà khắc. Chúng ta thường hay thể hiện phần bản tính xấu nhất trước mặt người thân thiết của mình.
Tất cả chúng ta đều phải mưu sinh. Nhưng hãy để những cánh rừng hoa ở đây đó còn được sống cho ong bướm luôn có chỗ tìm đến, khôi phục những đại ngàn đang bị hoang mạc để sinh thái nảy nở, khơi nguồn cho những dòng sông đục cạn trong đầy trở lại.
Ngạn ngữ có câu Nước đến chân mới nhảy hoặc câu Chưa thấy quan tài chưa đổ lệ để ám chỉ lối sống, lối hành xử buông thả, không lo xa, không tiên liệu, đợi đến khi tai họa, biến cố xảy ra mới quýnh lên, thì ôi thôi đã quá muộn màng. Điều này cũng giống như chư Tổ dạy, Bồ-tát sợ nhân, chúng sinh sợ quả.
Trong xã hội hiện đại, con người ngày càng văn minh, điều kiện sống được cải thiện. Tiến trình toàn cầu hóa cũng khiến phạm vi và tốc độ giao lưu được mở rộng đến mức chóng mặt. Sự giao thoa văn hóa mang đến nhiều lợi ích, song cũng không kém những hệ lụy đi kèm. Một số hệ giá trị đảo lộn.
Thuở quá khứ, có năm người giả làm Tỳ-kheo, lạm dụng sự cúng dường của Đàn-na tín thí để nuôi sống bản thân và gia đình. Sau khi chết, họ tái sanh trở lại làm người thân phận nghèo hèn. Cả năm người đều phải ở đợ, phục dịch cho gia đình Hoàng hậu Mạt-lợi, phu nhân vua Ba-tư-nặc.
Chúng ta đều biết tham là tật xấu không tốt, nhưng có lúc chúng ta lại rơi vào một cực đoan khác là keo kiệt, cũng chính là hẹp hòi, tiếc rẻ và bủn xỉn. Có người cho rằng đây là tiết kiệm. Thật ra, keo kiệt và tiết kiệm là hai việc khác nhau.
MC Hạnh Phúc khẳng định bản thân cảm thấy khoẻ hơn kể từ khi loại bỏ hoàn toàn món mặn, thịt, cá… ra khỏi thực đơn hàng ngày. Bên cạnh đó anh cũng hiểu được ý nghĩa của việc ăn chay không chỉ dừng lại ở ý nghĩa tâm linh, ăn chay còn giúp tâm hồn con người trong sạch hơn, hướng đến việc thiện.
Việc ly hôn hay ly dị không phải bị cấm đoán trong đạo Phật. Đạo Phật đề cao đời sống chung thủy một vợ một chồng và sự kiêng cữ phạm giới tà dâm không có nghĩa là cấm việc ly hôn, vì hai vấn đề đạo đức này là hoàn toàn khác nhau.