Hai đầu cán cân, bên tình bên nghĩa. Dẫu biết rằng bước về hướng nào đi chăng nữa thì cũng sẽ gây tổn hại cho đối phương nhưng đời là những sự lựa chọn. Bạn không thể sống giữa những mối quan hệ ngập ngừng, càng không thể sống với một tâm hồn giả tạo. Một là nắm, hai là buông. Mà nắm và buông như thế nào cho trọn vẹn nằm chính trong con tim và lí trí của bạn.
Hãy cho mình khoảng không gian riêng, cảm nhận khoảng không gian tĩnh lắng đó và thấy mọi khổ sở tự tiêu biến. Chúng vốn chỉ là thứ ảo giác, một giấc mộng không đáng phải mệt mỏi giải quyết bằng những suy nghĩ, lời nói lẫn hành động.
Ta làm và nói sai, nhưng ta lại được nhiều người khen ngợi mỗi ngày, như vậy mỗi ngày đi qua đời ta là mỗi ngày đưa đời sống của ta đi dần vào bóng đêm và từ bóng đêm này dẫn ta đi tới bóng đêm khác.
Có bạn trẻ nghĩ rằng, ở trên thế gian này chỉ có người lớn mới thường xuyên đối mặt với những nan đề của cuộc sống, còn tuổi trẻ thì sống hồn nhiên, vui tươi! Sự thật có phải vậy chăng? Cần thưa ngay rằng đây không phải là một vấn nạn mang tính tiêu cực. Khi nêu lên câu hỏi này, người viết chỉ muốn có được một khoảng không gian và thời gian để tỉnh táo nhìn rõ vấn đề hơn.
Khi trẻ 3-6 tuổi, phụ huynh nên kể những mẩu chuyện tiền thân đức Phật, thỉnh thoảng khen thưởng cho quà, hoặc chở trẻ đi chùa tập làm quen và chào hỏi các vị thầy, dạy tập trẻ thưa thầy mở đầu là “A Di Ðà Phật”, “Bạch thầy”…
Gần đây, ca sỹ Quách Tuấn Du đã trình bày rất nhiều ca khúc mang âm hưởng Phật giáo. Cụ thể là anh đã cho ra đời 2 Album ca nhạc Phật giáo, album thứ nhất với tựa đề “Ca ngợi Đức Thế Tôn” được anh thực hiện vào năm 2012 và gần đây nhất anh đã cho ra đời Album ca nhạc Phật giáo thứ 2 với chủ đề “ Về chùa sám hối”. Cả 2 Album này đều được khán thính giản yêu mến và đón nhận một cách rất hoan hỷ.
Chúng ta muốn tu hành được tinh tấn và thành tựu thì phải tránh những chuyện thị phi, vì thị phi mất rất nhiều thời gian một cách vô ích, mà lại gây tạo rất nhiều nghiệp khẩu, oan trái.
Có những người phải sống trong những khu vực rất khó để tìm thức ăn hoặc nước uống. Trong khi có một số người khác phải sống trong những nơi tói tàn đầy dẫy những gai bụi hoặc ở trên các ngọn núi rất cao với sườn đồi nơi mà rất khó để di chuyển, hoặc sống trong các sa mạc khô hạn cằn cỗi. Mặc dù cuộc sống trong những nơi như vậy là rất khó khăn, nhưng bằng cách nào đó, không có sự lựa chọn, họ phải trãi qua suốt đời mình ở đấy.
Hầu như tất cả mọi người đều muốn có được sự thanh tịnh tâm hồn trong đời sống của mình. Ai cũng muốn có được hạnh phúc để quên đi những khó khăn, vất vả và những lo âu của họ. Và tận hưởng những giây phút an lạc trong nội tâm và giải thoát khỏi những âu lo phiền muộn.
Ngạn ngữ Tây phương nói: “Cái Tôi là cái đáng ghét” ( Le moi est haissable). Mặc dù là một câu nói được nhiều người biết, nhưng đó mới chỉ là nhận xét hời hợt về cái gọi là Cái Tôi.
Nghe rộng, học nhiều giáo pháp của Phật hay "Đa Văn" là một trong bảy tài sản của người tu Phật. Hơn ai hết, người xuất gia là người cần làm cho "tài sản này" ngày càng dồi giàu hơn. Với tinh thần đó, sư cô Thích nữ Thánh Nghiêm (thế danh Phạm Thị Kim Liên) đã nổ lực hợp lý và bền bỉ để đạt được thành tích thủ khoa (niên khoá 2013-2014) của trường Đại Học Quốc Tế Truyền Bá Phật Giáo Nguyên Thủy, tại Yangon, Myanmar.
Trại hè sinh hoạt Phật pháp thanh thiếu niên do chùa Phong Phạn tổ chức từ ngày 24 đến ngày 27 tháng 6 năm giáp ngọ ( nhằm ngày 20 đến ngày 23 năm 2014).
Trong hệ thống giáo điển Phật đà, cả Nam truyền và Bắc truyền đều có những bài kinh, đoạn kinh nói về công ơn sinh thành dưỡng dục của cha mẹ rất là cảm động.