Vô Thường

Thơ Nam Bùi



Cuộc đời tựa áng mây trôi
Vậy sao không không thể đắp bồi niềm thương
Một mai biệt cõi Vô thường
Sân Si Hấn Hận tham vương ích gì?

MẸ TÔI

Nhớ mẹ ngày xưa vất vả
Cuộc đời sương gió dãi dầu
Mưa ướt gánh gồng vội vã
Miệt mài khổ có kể đâu
Người đã theo cùng năm tháng
Đến giờ vẫn mải dõi trông
Mong mỏi con theo chân Đảng
Mãi luôn giữ trọn tim hồng!

VƯƠNG SẦU

Thương thay một kiếp phù vân
Cuộc đời vay trả vườn xuân đâu rồi,
Giờ suy ngẫm đã thấy rồi những bể khổ
Khúc biệt li chẳng bến đỗ chắn sầu vương,
Thương thay thân liễu dặm trường
Độc hành thiên lí nghê thường trong mưa.

Bao nhiêu ngày tháng đẩy đưa
Bấy nhiêu sương gió phủ vừa tóc mai,
Ơi con tạo quay miệt mài sao chẳng nghỉ
Sóng đời lăn cười khoái chí vô hồi,
Thương thay nữ khách đơn côi
Ở nơi viễn xứ đứng ngồi vọng hương.