chuyen hoa tham san si

Chuyển hóa tham sân si

Phiền não của chúng sanh thì vô lượng vô biên nhưng tham sân si là căn bản. Tham sân si còn được gọi là ba độc, giết chết an lạc và hạnh phúc của con người. Tu tập là từng bước nhận diện và chuyển hóa hết thảy tham sân si của tự thân.
  • Không ai nghĩ con một người làm nghề đồ tể đi tu

    Sau khi thắp nén nhang trên bàn thờ cửu huyền cho má xong, tôi bước tới gần ba và nói: Con đi nhé! Ba giữ gìn sức khỏe và đừng buồn nghen ba. Ba đã lặng đi và nói: Ừ, coi có quên đồ không?…
  • Phật dạy: Thấy rõ không có gì bền chắc để sống tốt, nhẹ nhàng hơn

    Quán niệm vô thường là một trong những nội dung tu tập căn bản của người Phật tử. Mọi sự mọi vật quanh ta luôn vận động, biến đổi từng phút, từng giây. Thấy rõ như vậy để biết rằng những gì mà mình hay nhận lầm là ta và của ta, là vĩnh hằng bất biến, thực ra không có gì bền chắc cả.
  • Chẳng phụ Như Lai chẳng phụ nàng

    Vài tháng trôi qua, hình bóng con ma tóc dài kia đã phôi pha dần trong lòng nó, chắc chắn nó sẽ vượt qua và tôi chắc một điều, là nó đang rất trung thành với đầu trọc và cái áo đang mặc của nó.
  • Hạt chắc

    Có lẽ do một thiện duyên nào đó trong quá khứ nên dù mới gặp lần đầu, thầy trụ trì ngôi chùa rất to đẹp này mời tôi đến bộ ghế trường kỷ ngồi rồi lấy trà bánh ra đãi đằng và vui vẻ chuyện trò cùng tôi khá lâu. Ngoài những câu hỏi xã giao, những chuyện liên quan đến Phật sự, thầy kể cho tôi nghe về nhân duyên và cuộc đời tu hành của thầy…
  • Làm chủ bản thân mình: Gió lớn không lay chuyển được núi

    Nếu như có ai đó nói những lời khiến bạn bị tổn thương, phê bình hay hạ nhục bạn thì bạn sẽ phản ứng thế nào? Bạn sẽ nổi trận lôi đình, hỏa khí bừng bừng mắng lại người ta, bạn sẽ kìm nén cơn giận xuống hay sẽ ung dung bỏ qua?
  • Ở nơi đó có hoa dã quỳ

    Cuối mùa lạnh Vẹn ra đi. Trong một đêm xao xác gió, Vẹn không đủ sức chống chọi với đời, Vẹn như chiếc lá bị gió cuốn bay giữa cánh đồng dã quỳ mờ mờ dưới chân đồi, đi mãi!
  • Tu tập phạm hạnh

    Phạm hạnh, thánh hạnh hay tịnh hạnh là lối sống trong sạch, thanh tịnh, minh triết của các đệ tử Thế Tôn. Chính đời sống tối giản về thọ dụng, nghiêm túc về giới luật, tinh cần thanh lọc tâm của các Tỳ-kheo được gọi là phạm hạnh. Chính các yếu tố hỗ trợ này sẽ giúp cho hành giả có nhiều thuận duyên để kiến lập Giới-Định-Tuệ và thành tựu giải thoát.
  • Đi về phía mặt trời

    Lập đông, mặt trời cũng muốn trốn tránh cái lạnh của núi rừng nên chui tọt vào đám mây khuất sau những ngọn cây cổ thụ từ lúc nào. Bản làng chìm trong màn sương giăng mỏng tang mờ mờ ảo ảo. Gió rít mạnh từng cơn phả vào hai má Thanh rát bỏng. Không gian im ắng lạ. Chỉ còn đôi ba tiếng chim con lạc bầy cất tiếng gọi mẹ. Thanh đoán thế, bởi dù sao cô cũng đã gắn bó với nơi đây gần hết học kỳ.
  • Tại sao tha thứ không phải là làm cho người khác mà là cho chính mình?

    Cuộc sống phức tạp với những va chạm, mâu thuẫn khiến ta khó tránh khỏi những lúc không hài lòng với nhau, gây tổn thương cho nhau. Tuy nhiên, người xưa vẫn dạy rằng “lùi một bước biển rộng trời trong”. Vậy sức mạnh nào có thể cho ta dũng khí để “lùi một bước” trong những va chạm như thế?
  • Chuyện về những chú điệu dễ thương ở chùa tôi

    Thời làm điệu là chuỗi tháng ngày sống hồn nhiên được đong đầy bởi nụ cười và nước mắt. Ngày cạo vá làm chú điệu như con chim non phải tự mình gật gù bên những trang Kinh, trang Luật. Quý thầy dạy điệu theo đó cũng có những khoảnh khắc dở khóc dở cười...
  • Lời hay thì không thật, lời thật thì không hay

    Đó là một trong những lời dạy nổi tiếng được Lão Tử để lại cho hậu nhân, đến giờ vẫn còn nguyên giá trị: “Lời hay thì không thật, lời thật thì không hay”.
  • Câu chuyện tu hành của bốn chị em Phong, Hoa, Tuyết, Nguyệt tại vùng đất Phật Đại Lý

    Gần 800 năm trước, vùng đất mà ngày nay là Vân Nam, Trung Quốc, từng là một vương triều có lịch sử tồn tại hơn 300 năm. Đó là Vương quốc Đại Lý, nơi gắn liền với những nhân vật và cảnh phim trong “Thiên Long Bát Bộ” của nhà văn Kim Dung.
  • Vác lễ nặng trèo núi cao lên chùa thiêng vì sao vẫn không được Thần Phật phù hộ?

    Vào đúng ngày Phật đản, phú ông chuẩn bị lễ vật chu đáo, không quản công sức tự trèo núi cao ngàn bậc để dâng lễ cúng Phật. Trong lòng ông chắc mẩm rằng lần này sẽ được Thần Phật phù hộ, nhưng chuyện không ngờ đã xảy ra.