chuyen hoa tham san si

Chuyển hóa tham sân si

Phiền não của chúng sanh thì vô lượng vô biên nhưng tham sân si là căn bản. Tham sân si còn được gọi là ba độc, giết chết an lạc và hạnh phúc của con người. Tu tập là từng bước nhận diện và chuyển hóa hết thảy tham sân si của tự thân.
  • Không ai nghĩ con một người làm nghề đồ tể đi tu

    Sau khi thắp nén nhang trên bàn thờ cửu huyền cho má xong, tôi bước tới gần ba và nói: Con đi nhé! Ba giữ gìn sức khỏe và đừng buồn nghen ba. Ba đã lặng đi và nói: Ừ, coi có quên đồ không?…
  • Phật dạy: Thấy rõ không có gì bền chắc để sống tốt, nhẹ nhàng hơn

    Quán niệm vô thường là một trong những nội dung tu tập căn bản của người Phật tử. Mọi sự mọi vật quanh ta luôn vận động, biến đổi từng phút, từng giây. Thấy rõ như vậy để biết rằng những gì mà mình hay nhận lầm là ta và của ta, là vĩnh hằng bất biến, thực ra không có gì bền chắc cả.
  • Chẳng phụ Như Lai chẳng phụ nàng

    Vài tháng trôi qua, hình bóng con ma tóc dài kia đã phôi pha dần trong lòng nó, chắc chắn nó sẽ vượt qua và tôi chắc một điều, là nó đang rất trung thành với đầu trọc và cái áo đang mặc của nó.
  • Bên Trong Cổng Chùa

    Giáo pháp Phật có đến tám vạn bốn ngàn pháp môn nhưng chỉ có một vị. Đó là vị giải thoát. Chúng ta tu niệm tinh tấn một pháp môn nào cũng đạt đến sự an lạc giải thoát. Một trận mưa rào, cây cỏ muôn hoa đều được gội nhuần tươi tốt.
  • Cõi thiên đường rác

    Nắng làm nó mệt nhừ. Nó muốn tìm chỗ để nghỉ. Giữa nắng, trước mắt nó, ẩn hiện và loé sáng những ngôi sao nhấp nháy. Nó ngã qụy trên rác. Nó kêu lên một tiếng rồi lại im bặt. ...
  • Truyện Ngắn: Thằng Minh Da Cam

    - "Mẹ ơi . . . !" Thằng Minh da cam kêu mẹ trong vô vọng, chán chường. Cố gắng nó vươn mình để với lấy chiếc ấm nước trên bàn, nhưng rồi nó đã thất bại và buông xuôi, bất lực với chính mình.
  • Ý Nghĩa Chuyện Bà Lão Cúng Đèn Thời Đức Phật

    Người tu học đạo phải trải lòng cao thượng rộng lớn, Từ Bi Hỷ Xả, trong khi cúng dường hoa, trái, nhang, đèn, nên phát tâm cầu giác ngộ Chánh Pháp hiện đời cho mình và cho tất cả chúng sanh, đều thành Phật đạo.
  • Mùa An Cư Khó Quên!

    Ngày đêm chuyên tâm tu học, hương thơm giới đức lan toả trong ngoài, dầu mỏi mệt, nhưng không chán chường vô vị. Sự hiện diện của chư tôn đức Tăng già, đã phần nào phá tan tấm màn vô minh của kiến chấp mê lầm, của hẹp hòi ích kỷ, gây hưng phấn cho lớp Tăng sinh trẻ tuổi, hiếu học ham tu.
  • Tay Trắng Hoàn Trắng Tay

    Người xưa nói: "Bần cư náo thị vô nhân vấn; phú tại sơn lâm hữu khách tầm" Con nhà nghèo dù có ở ngay khu trung tâm thành phố, hay chợ búa gì, cũng chẳng ai ngó ngàng tới; còn con nhà giàu, dầu ở trên núi non, khỉ ho cò gáy, hay ở vùng kinh tế mới, cũng có người lếch vô gọi mời. Đó là thế thái nhân tình, đó là sự thật chua cay của cuộc đời.
  • Khuyển Sư hay Khổ Tâm?

    Ngẫm nghĩ, mỗi người đều có số mạng. Cả đời lam lũ, vất vả tận tuỵ nuôi giữ con, bây giờ lại cực khổ ngày đêm giữ thêm chó nữa. Nhưng nhằm nhò gì! Nuôi con cực khổ tới đâu còn được mà, hà huống gì nuôi thêm một con chó?
  • Người Giàu Có và Cái Bát Mẻ

    Hỡi kẻ cùng tử, con còn thân người đây làm phương tiện chiếc thuyền, con vừa khai mở trí huệ để thấy hướng đi, con vừa tìm lại gia tài để thành người giầu có. Bấy nhiêu hành trang quý báu, con sẽ không bao giờ còn là kẻ ăn xin nghèo khổ nữa.
  • Kẻ Gánh Cỏ Khô Trên Đường Thiên Lý

    Lịch sử nhân loại từng chứng minh vô vàn sự bi thảm, mà Đức Phật đã cảnh giác: "Không tỉnh thức nhận diện để kịp ngăn chặn những bất thiện ý, thì cũng như coi thường một con rắn nhỏ, có thể khiến ta mất mạng, coi thường một đốm lửa nhỏ, có thể thiêu rụi thôn làng".
  • Khi Người Kéo Màn Ngủ Quên

    Thế nhân không cần phải xuất gia mới hạnh phúc. Chỉ cần nhận ra được lẽ vô thường thì bao bám víu mệt nhọc, lo toan vào chúng sẽ tự rơi rụng để trở thành người Vô Sự, Tự Do, Tự Tại, dù ta vẫn đi con đường đang đi, làm những gì đang làm, chỉ khác là tâm ta không bị vướng mắc, ràng buộc vào chúng nữa.