Ký ức mùa Phật đản, những kỷ niệm không quên

Bây giờ, đang vào mùa Phật đản 2642, Phật lịch 2562 - 2018, mỗi mùa Phật đản hiện tại có đủ đầy phương tiện dù là tối thiểu nhất cũng có một lá cờ nhỏ treo trước cửa nhà , để bày tỏ tấm lòng người con Phật hướng đến đức Từ Phụ. Bản thân tôi thì vẫn nguyên chí nguyện “tối thiểu” trong muôn thuở là đi vận động bà con treo cờ, đèn, ít ra là chung quanh thôn xóm mình


Hình ảnh thời trai trẻ, HSPT Mục Kiền Liên (ảnh 1 Đoàn phó Hau Ngoc Pham, ảnh 2 Đoàn trưởng - tác giả)


Trước hết xin chân thành cảm ơn anh Hau Pham Ngoc, nguyên Đoàn phó đoàn HSPT Mục Kiền Liên, sáng sớm hôm nay đã chia sẻ về một kỷ niệm tuyệt vời  nhân mùa Phật đản mà những tưởng mình đã lãng quên với bao lo toan trong hiện tại.

Tôi giật mình và có pha chút bàng hoàng khi phát hiện ra rằng cái thời Đoàn HSPT chúng tôi tồn tại, tất cả anh chị em, từ Huynh Trưởng cho đến đoàn sinh ai ai cũng đều có nhiều việc làm rất thiết thực cho thanh niên Phật giáo nói chung và Phật giáo địa phương nói riêng.

Những mùa Phật đản  đến với anh em chúng tôi đều rộn ràng khôn tả. Ai có khả năng gì thì đem ra đóng góp. Phần lớn anh chị Huynh Trưởng và đoàn sinh đoàn chúng tôi đều định cư ở Cây Bàng (Thủ Thiêm), cho nên bằng khả năng của mình và muốn tạo ra không khí Phật đản cho nơi mình sinh ra và trưởng thành biết đến Phật đạo. Cũng xin nhắc thêm rằng  cho đến sau 75, khoảng  đầu thập niên 80, khu vực Cây Bàng và An Lôi Đông mới có chùa và bà con bắt đầu biết học kinh tu Phật thay cho trước đó chỉ có đình miếu là nơi sinh hoạt tâm linh duy nhất. Chính  anh em  đoàn sinh chúng tôi là những người đầu tiên làm xáo động  tinh thần ấy khi mà ngay cả  từ chợ Thủ Thiêm, An Khánh biết đến Cây Bàng, An Lợi Đông nhưng những địa danh bất ổn, dữ dằn!

Bằng tinh thần đó, cộng vào sự hỗ trợ đắc lực của phụ huynh anh em đoàn sinh anh em chúng tôi đã dựng các cổng chào (khi ấy gọi là “Huyền Môn”) từ cầu Ông Cậy (vị trí  ường hầm vượt sông Sài gòn – phía Thủ Thiên hiện nay) cho đến Cầu Phao 5. Tính theo bây giờ là bao trọn địa giới phường Thủ Thiêm. Tất cả có đến 4 cổng chào Kính mừng Phật đản.

Những cổng chào khi ấy “thiết kế” rất đơn giản. Vật liệu cũng chẳng có gì, chỉ với 6 hoặc 8 cây cừ tràm hay cừ đước, có tre lớn càng tốt. Hai trụ hai bên đường,  mỗi trụ trồng hai cây cừ, hai cây khác vắt ngang phía trên để chịu lực cho tấm băng-rôn có dòng chữ “Kính Mừng Phật Đản” , hai bên là hai lá cờ Phật giáo, chính giữa là  hình Phật đản sanh do chính anh em tự vẽ.

Bất kể mưa nắng, anh em “thi công” không sợ đói, khát vì các ngôi nhà có dựng cổng chào trước đường đều ủng hộ hết mình, từ ăn uống, cơm nước và cho câu điện một cách rất hoan hỷ, và còn giữ nhiệm vụ bảo vệ cổng chào cho mấy ngày tồn tại. Đáng nhớ nhất cổng chào ngay trước cửa hiệu của  nhà ba em đoàn sinh Kiều Nga, Kiều Nghi, Kiều Hương, hai bác phụ huynh rất tuyệt vời, cho đến bây giờ  nhớ lại vẫn thích nụ cười hiền  lành  ấy. Những hình đó đã hun đúc tinh thần tu học và hân hoan kính mừng Phật đản của anh em chúng tôi thêm rạo rực và ý nghĩa. Bên cạnh còn có hình ảnh Bà Hai Nghĩa, là ngọai của hai em đoàn sinh Hòa và Nhã cũng hết lòng hỗ trợ, vận động cho anh en chúng tôi.

Một  kỷ niệm có vết màu sậm khó quên là bên cạnh những hình ảnh tích cực hết lòng vì Phật đản của mọi người dân Cây Bàng đang hòa nhịp cùng anh em chúng tôi, còn có  những  tín đồ Gia Tô (Ở đường hẻm “Bà Ba Xã”- Phao3) sáng sớm lên uống cà phê  nơi quán bác Hai Nhự (gần nhà tôi) tỏ ra khó chịu vì “dám” treo hình Phật giữa đường để họ “chui qua chui lại”, ba má tôi  nhắc nhở nhưng đường ta, ta cứ đi, mặc…!

Cứ thế mãi đến mùa Phật đản 1975, khi ngày 30/4 khi  bộ đội về còn ngơ ngác trước các cổng chào của anh em chúng còn đang làm dang dỡ.

Bây giờ, đang vào mùa Phật đản 2642, Phật lịch 2562 - 2018, mỗi mùa Phật đản hiện tại có đủ đầy phương tiện dù là tối thiêu nhất cũng có một lá cờ nhỏ treo trước cửa nhà , để bày tỏ tấm lòng người con Phật hướng đến đức Từ Phụ. Bản thân tôi thì vẫn nguyên chí nguyện “tối thiểu” trong muôn thuở là  đi vận động bà con treo cờ, đèn, ít ra là chung quanh thôn xòm mình. Tất nhiên so với khả năng  thì không thể  lo toan tất cả phải dựa vào quen biết và nhất là uy tín sẵn có – dù là chẳng to lớn gì hơn ai, nhưng cũng đi xin được vài ba chiếc lồng đèn, vài hàng cờ dây giăng để treo khắp phố phường.

Một việc làm không ai xui bảo, không ai “tuyên dương” và dĩ nhiên nhiều năm rồi chẳng ai thèm để ý! Trong tâm trạng đó,  anh Đoàn phó của chúng tôi lại nhắc về thời trai trẻ của chúng tôi truớc năm 1975, mỗi mùa Phật đản, làm bản thân mình  ngẩn ngơ không kém xúc động khi theo dòng ký ức của anh nhớ lại chuyện năm xưa. Thì ra hồi đó mình cũng đã từng “đi xin” từng lá cờ, từng lon sơn  để làm  cổng chào rồi ! Vậy mà mấy năm nay, cũng mỗi mùa Phật đản, mình cũng đi ngửa tay, khom lưng đi xin như vậy mà quên  những chuyện đi xin năm xưa. Hồi đó với bây giờ có khác nhau  không, thưa các bạn hữu của tôi ?

Đất Cây Bàng, vùng Thủ Thiêm bây giờ không còn lưu dấu những bước chân ấy chúng tôi nhưng đúng là trong ký ức không có đường mòn khuất nẻo mà chỉ có những vầng sáng lung linh đầy ý nghĩa theo nhịp khúc mừng Phật đản sanh hằng năm.

Một lần nữa xin cảm ơn anh đoàn phó Hau Pham Ngọc đã  nhắc lại một ký ức suýt bị lãng quên, cảm ơn tất cà canh chị em huynh trưởng, đoàn sinh MKL thân yêu đã cùng đồng hành  trong những tháng ngày lung linh ấy và vô cúng cảm ơn  quý ông bà cô bác Cây Bàng, Thủ Thiêm đã hết lòng  đồng hành với anh em trong những ngày ấy để bây giờ sẽ là hành trang rất đẹp trên bước đường  lưu bước  xa ngàn. Tất cả hình ảnh đẹp bỗng hôm nay ùa về trong mùa Phật đản  sung túc của mọi người…

Và, xin cho nói một lời cuối trong dòng ký ức này: Hy vọng  đâu đó, xưa nay hay hiện tại cũng có những người, những việc làm như anh em chúng tôi ngày ấy, để cho sức mạnh Kính mừng Phật Đản thêm nhiều ý nghĩa.

Nhớ quá tuổi thanh xuân tôi !

Phật đản 2642 – PL 2562