Ta làm và nói sai, nhưng ta lại được nhiều người khen ngợi mỗi ngày, như vậy mỗi ngày đi qua đời ta là mỗi ngày đưa đời sống của ta đi dần vào bóng đêm và từ bóng đêm này dẫn ta đi tới bóng đêm khác.
Có bạn trẻ nghĩ rằng, ở trên thế gian này chỉ có người lớn mới thường xuyên đối mặt với những nan đề của cuộc sống, còn tuổi trẻ thì sống hồn nhiên, vui tươi! Sự thật có phải vậy chăng? Cần thưa ngay rằng đây không phải là một vấn nạn mang tính tiêu cực. Khi nêu lên câu hỏi này, người viết chỉ muốn có được một khoảng không gian và thời gian để tỉnh táo nhìn rõ vấn đề hơn.
Vì sao Phật giáo cần cho tuổi trẻ và người trẻ thật sự cần gì ở Phật giáo? Câu hỏi này không đơn giản, đôi khi là cả một học thuyết. Nhưng, ở nghĩa đơn giản nhất, qua trải nghiệm của bản thân tôi, có cả thất bại lẫn thành công, tuổi trẻ cần ở Phật giáo ở 3 điểm chính yếu Bi, Trí, Dũng.
Giữ gìn đạo đức trên thương trường là rất khó nhưng người biết dùng năm cái tâm trong việc điều phục mình chính là biểu hiện của người có đạo đức, có khả năng thích nghi mọi hoàn cảnh để hoàn thành tốt vai trò. Người có năm cái tâm ấy có mặt ở đâu là thành công ở đó, đem lại niềm tin yêu và hạnh phúc cho muôn người.
Các bạn cũng đừng quên những đường chỉ tay nằm hoàn toàn trong lòng bàn tay của bạn. Và vận mệnh của bạn tốt hay đẹp đều do chính bạn quyết định mà thôi!
Còn chưa đến nửa tháng, ngày tựu trường niên học 2020-2021 đã chạm, phượng đỏ thắm ve ngân vang át lên dịch Covid-19 dệt nên buổi tựu trường đặc biệt chưa có tiền lệ.
Đối với con – một người xuất gia trẻ, giờ đây, một cái nắm tay âu yếm của mẹ, một lời quở phạt nghiêm khắc của cha sao mà xa xỉ thế? Nghĩ về thâm ân của hai đấng sinh thành chưa đáp trọn mà lòng con thêm tủi hổ.
Lâu rồi ý niệm của câu tục ngữ Rằm tháng Bảy, kẻ quảy người không vẫn cứ in sâu trong lòng tôi. Tôi vẫn còn nhớ lúc cuộc sống khốn khó, tôi đã từng nghĩ, ừ thì mình có thì mình có mâm lễ, còn không thì năm ba cây hương cũng được. Rồi cũng qua chuyện cúng kiến, lễ bái.
Từ bao giờ cuộc đời chúng ta cứ như chỉ có mỗi công việc? Niềm vui sống trở nên ngày một nhạt nhòa. Vì chúng ta cần phải sống, trong túi không thể không có tiền, chúng ta cần dốc sức làm việc. Có điều, chúng ta không ngờ linh hồn mình cũng đang dần bị cuốn vào đó, công việc nuốt chửng tất cả nhiệt thành, và cả khả năng mơ mộng của chúng ta.
Trong kinh Phật từng có câu để cảnh tỉnh con người: “Phật quan nhất lạp mễ, đại như tu di sơn; nhược nhân bất liễu đạo, phi mao đái giác hoàn”. Vì vậy lãng phí thức ăn là một trong những việc làm tạo nghiệp lớn của con người mà chúng ta không hay biết.