Diệu Thắm - Hoài niệm thời gian
Diệu Thắm - Hoài niệm thời gian
Ngâm thơ:
Hơi thở Con đường bâng khuâng giọt nắng.
Vui khổ ngọt bùi cay đắng một đời qua.
Trời bao la, Đất mênh mông.
Mây trắng hư không Vầng trăng soi bóng nhỏ…
Lý trăng soi:
Đêm dần trôi màn sương giăng phủ trên lưng đồi.
Kiếp trần phai phôi có xa xôi rồi,
Lệ mặn trên môi thấm sâu tim hồng, bao mùa đông,
Về trên mái tóc trắng xóa thời gian,
Duyên hợp rồi tan bao nắng gió mưa, như cung đàn khải nhịp tình tan,
Dù xa xôi cách mấy quan sang, mong trở về tương hội trùng quang.
Vọng Cổ:
Cho hoa cúc hoa lan thắm nhuần thêm hương sắc,
Cho ánh nắng bình minh sưởi ấm trái tim……hồng.
Cho lử khách đường xa không nặng gánh phiêu bồng.
Trăm núi nghìn sông thác gềnh đêm cô tịch, nơi sa mạc khô cằn lạnh lẽo hoang sơ, muôn lối phong trần không cảm thấy bơ vơ.
Vì chánh pháp huyền vi nhiệm màu câu niệm phật.
Giữa biển khổ luân hồi nghe phản phất mùi hương,
Gợi nhớ gợi thương Đức Phật Đà cứu thế..
Tìm giải thoát trở về đây giác ngộ.
Trở về đây một bản thể hồn nhiên.
Trở về đây nhẹ rủ cã ưu phiền.
Cho giếng mắt khỏi triền miên sống lệ.
Buồn mà chi với đêm trăng tàn sương liểu rủ,
Khóc sầu thương là mộng ảo vô thường.
Đức Phật Đà từ bi giác ngộ một con đường.
đừơng đến liên hoa đường rời xa sinh tử mở rộng lòng từ tình pháp lử yêu thương.
Xa lìa phiền nảo vấn vương.
Dậm ngàn cát bụi tìm đường về tu.
Tham thiền niệm phật công phu.
Y vàng thanh tịnh sáng đời sa môn.
Nói lối:
Pháp giới hư không vô cùng vô tận.
Tâm đức tu hành vô lượng vô biên.
Thời gian trôi theo sóng nước muôn trùng.
Thuyền bát nhã vững tay chèo trang tuấn kiệt.
Lý năm căn:
Ngày xưa có Tất Đạt Đa.
Vì thương sanh chúng phong ba.
Nên cất bước nơi ta bà.
Vượt qua đắng cay khổ hạnh.
Ngày đêm tinh tấn thiền lâm.
Dồi trau giới đức hạnh tâm.
Chánh pháp phật ban.
Rưới mát khấp trần gian.
Di Đà thọ ký lạc bang.
Liên hoa cửu phẩm muôn ngàn kim quang.
Nơi chốn ta bà mấy dặm quang sang.
mòn mỏi bước chân lệ đôi hàng tuôn chảy.
không thoát khỏi nghiệp duyên thì trầm luân mãi mãi.
như áng mây chiều lạc lỏng giữa hư không.
lên thuyền vượt khỏi bảo giông.
Tây Phương Tam thánh chờ trông ta về.
Dưới cội Bồ Đề phật chiếu ánh hào quan.
Tích trượng uy nghiêm nhớ Huyền Trang sang thiên trúc.
Để Khấp năm châu sống đời chân hạnh phúc.
Hát ánh đạo vàng sáng mãi với thời gian