Những vần thơ cảm niệm Tôn sư Hoà thượng: Thích Quảng Bửu
- Giám Luật kiêm Giáo Thọ trưởng Trường Trung Cấp Phật Học Bình Định.
- Đệ Nhị Trú Trì Tu Viện Nguyên Thiều.
Người viết bài may mắn có một tập bản thảo thơ nhan đề Ngọa Bệnh Ca do Trí Hải sáng tác các tháng đầu năm 2003, khoảng 9 tháng trước khi xả thân trong một tai nạn lưu thông trên đường tự nguyện đi cứu tế xã hội, lúc từ Phan Thiết về Sài Gòn, ở thế 65 năm. Tập thơ bản thảo do ni sư Tuệ Dung dàn trang và in ra bằng máy vi tính, dày 250 trang, với non 200 bài thơ ngắn dài.
Nhân ngày lễ Vu Lan hãy về cùng ba mẹ ăn bữa cơm nhé và đơn giản thôi hãy chụp cùng ba mẹ tấm hình. Hãy cho đấng sinh thành thấy bạn đã trưởng thành và có thể yên tâm về bạn sau bao năm phải lo âu muộn phiền.
Em tập sống cuộc đời bằng tâm niệm không giận hờn. Hãy thắp lên ý thức trong tâm để nhớ là em không nên tự làm khổ mình và làm khổ người. Cuộc đời thật mong manh nhÜ hạt tuyết trắng, như giọt sương mai.
Lòng tôi có tiếng reo vui. Tôi như thấy mọi người ai cũng làm ra vẻ quan trọng, làm như chỉ có mình mới làm cho lễ hội thêm phần rộn rịp. Chung quanh tôi đủ âm thanh. Nào là âm của đôi trai gái rủ rỉ nói tiếng yêu ; nào là âm của những người bán hàng đang chèo kéo khách
Các bạn thân mến!
Tôi biết các bạn đều là những người có lý tưởng, nhưng lý tưởng cần phải hiểu, sống và hành động một cách thực tế, chứ không thể là chỉ bánh vẽ, là ngôn từ, hay là ý niệm trừu tượng.
Bấy lâu nay nàng đã phấn đấu để có một đời sống vật chất đầy đủ. Nàng có tất cả những gì cần đến và một đời sống tự do. Nàng muốn đi đâu cũng được chẳng ai ngăn cản. Nàng muốn làm gì thì cứ làm cho thỏa thích. Hôm nay nàng cảm thấy cô đơn tê tái cả nỗi lòng. Nàng thiếu tình thương vô vàn.
Hôm đó, tân Trạng Nguyên Cam Lộc đỗ đầu khoa, nhà vua quyết định mở tiệc mừng sau vườn ngự uyển. Trường phong công chúa tới rủ Châu Nhi đi dự tiệc. Trạng Nguyên trổ tài thi ca trên tiệc, nhiều tài nghệ khiến mọi thiếu nữ trong bữa tiệc đều phải lòng.
Đó là Penrose. Nó là công viên của ánh sáng và gió ngàn. Chung quanh, công viên toàn là nước biển. Màu nước xanh lơ như màu trời xanh. Mặt nước phẳng lờ, phản chiếu màu xanh của lá rừng, tạo thành một bãi biển lung linh, màu xanh bình lặng.
Thơm ngát! Cây hoa hồng này nở lần này là đợt thứ hai. Lần đầu, nó nở tới ba bông thật lớn, màu hồng đậm sắc hơn. Hương hồng thơm ngào ngạt! Trong mười mấy cây hồng, chỉ có cây này là mạnh khỏe nhất. Nắng mai có biết không? Hoa hồng ở đây sao thơm nồng nàn quá, mùi hương rất dễ chịu.
Em có thể mở cửa đi dạo chơi trong vườn hoặc nơi công viên. Cứ buông thả tâm thức để thiên nhiên đi vào, để màu xanh của lá đi vào, để sự mát mẻ của không khí đi vào, thì thế nào tâm em cũng sẽ bình an trở lại. Em có biết không? Thiên nhiên có khả năng làm cho tâm hồn lặng trong trở lại. Anh đã từng thực tập như thế. Em thử đi!
Âm thầm! có một bàn chân bước giữa cái nắng trưa đầy nóng cháy, khô ráp lẫn trai sạn, đang tiến về phía trước với biết bao ánh mắt ngấm nhìn của mọi người chung quanh.