nhung van tho cam niem ton su

Những vần thơ cảm niệm Tôn Sư

Những vần thơ cảm niệm Tôn sư Hoà thượng: Thích Quảng Bửu - Giám Luật kiêm Giáo Thọ trưởng Trường Trung Cấp Phật Học Bình Định. - Đệ Nhị Trú Trì Tu Viện Nguyên Thiều.
  • Thi Sĩ Bùi Giáng viết về thơ Tuệ Sỹ

    Bùi Giáng, là nhà thơ, dịch giả và là nhà nghiên cứu văn học của Việt Nam.
  • Viên Linh: Ni Sư Trí Hải và Ngọa Bệnh Ca

    Người viết bài may mắn có một tập bản thảo thơ nhan đề Ngọa Bệnh Ca do Trí Hải sáng tác các tháng đầu năm 2003, khoảng 9 tháng trước khi xả thân trong một tai nạn lưu thông trên đường tự nguyện đi cứu tế xã hội, lúc từ Phan Thiết về Sài Gòn, ở thế 65 năm. Tập thơ bản thảo do ni sư Tuệ Dung dàn trang và in ra bằng máy vi tính, dày 250 trang, với non 200 bài thơ ngắn dài.
  • Mẹ! âm thanh từ ký ức

    Nhân ngày lễ Vu Lan hãy về cùng ba mẹ ăn bữa cơm nhé và đơn giản thôi hãy chụp cùng ba mẹ tấm hình. Hãy cho đấng sinh thành thấy bạn đã trưởng thành và có thể yên tâm về bạn sau bao năm phải lo âu muộn phiền.
  • Qua rồi đêm Trung thu

    Gần đến Trung thu. Bọn trẻ con đứa nào cũng náo nức đón chờ. Không phải chúng chờ bánh kẹo, chờ phá cỗ. Mà chúng chờ được làm lân, được múa lân.
  • Thuyền trôi trên sa mạc

    Bạn ơi…! Ai lại viết một bức thư tay thời @ này nhỉ? Bạn lật xem tên ai ở trang cuối. Không có đâu. Mình đã là một người vô danh. Hãy bình tâm ngồi xuống gác công việc qua một bên, hoặc hãy vùi bức thư này lại cho đến lúc bạn thảnh thơi, hẵng đọc.
  • Linh Vị Nơi Hậu Tổ

    Tôi giật thót người vì sự hiện diện bất ngờ của vị Ni sư sau lưng, đã nói trúng ngay tâm trạng thắc mắc sự việc lạ lùng này của vị kế thế trụ trì thứ ba của ngôi chùa.
  • Tượng Phật từ tờ di chúc của người đàn bà Pháp

    Chị để lại cho em bức tượng amber Buddha dù không cổ xưa như những món đồ khác mà chị sở hữu, nhưng chị yêu qúy nhất vì trong amber Buddha có chị có em. Hơn mười năm qua, mỗi ngày chị nhìn bức tượng lại nghĩ đến em.
  • Người thầy dạy búp bê

    Những ngày đầu về hưu, những điều trái tai gai mắt làm cho lão ngứa miệng. Cựa một tí là lão giảng giải, lên lớp. Những lũ học trò ngày nào đâu còn nghe lão dạy. Chỉ có những đứa con của lão chịu số phận làm học trò. Được cái thằng con trai đầu của lão là đứa hiền, nó chịu đựng ngồi im nghe.
  • Gốc tùng

    Những năm trước, hai gốc tùng trước sân như hai đứa trẻ, dáng điệu miệt mài trong cơn gió hiu hắt của mùa thu. Quanh năm suốt tháng, không một lời qua lại, không trao đổi nhau đến cả một chiếc lá đã qua mùa.
  • Im lặng của thiền sư

    Nhiều con thú cười nói như người. Rồi tất cả thú hóa người nhảy múa vui mừng tru lên những giai điệu cuồng mê trong cõi vô minh. Những gương mặt thú biến mất trong phép của quỷ thần tích tụ. Chỉ có người và người.
  • Bài văn hay của Chú tiểu khi nhớ về mẹ

    Mẹ ơi! Tết năm nay con lại thêm một tuổi, vững chãi và khôn lớn hơn năm trước, cánh cửa tương lai đầy ước vọng phía trước nhưng con lại buồn mỗi một mùa xuân đi qua mẹ lại già hơn, mái tóc mẹ điểm màu sương trắng, làn da nhăn, đôi má gầy gò...
  • Thiền và Yêu

    Tôi lớn lên... chị vẫn ngồi thiền, miệt mài và đều đặn. Căn phòng của chị không còn là nơi tôi có thể thường xuyên lui tới nữa. Cuộc sống với bao nhiêu bạn bè cứ cuốn tôi đi, để mình chị lặng lẽ với những hơi thở rất sâu cùng với cái gối mềm nho nhỏ.
  • Dưới chân Ngài Địa Tạng

    Người thường ai chẳng đi đến cái chết. Biết nhận thức là biết mình sẽ chết, tại sao không ai chuẩn bị? Đời người, phần lớn có mấy chục năm để chuẩn bị, nhưng người ta lại dùng lượng thời gian đó sống vì bản ngã nên ngược chiều với Đạo.