Những vần thơ cảm niệm Tôn sư Hoà thượng: Thích Quảng Bửu
- Giám Luật kiêm Giáo Thọ trưởng Trường Trung Cấp Phật Học Bình Định.
- Đệ Nhị Trú Trì Tu Viện Nguyên Thiều.
Người viết bài may mắn có một tập bản thảo thơ nhan đề Ngọa Bệnh Ca do Trí Hải sáng tác các tháng đầu năm 2003, khoảng 9 tháng trước khi xả thân trong một tai nạn lưu thông trên đường tự nguyện đi cứu tế xã hội, lúc từ Phan Thiết về Sài Gòn, ở thế 65 năm. Tập thơ bản thảo do ni sư Tuệ Dung dàn trang và in ra bằng máy vi tính, dày 250 trang, với non 200 bài thơ ngắn dài.
Nhân ngày lễ Vu Lan hãy về cùng ba mẹ ăn bữa cơm nhé và đơn giản thôi hãy chụp cùng ba mẹ tấm hình. Hãy cho đấng sinh thành thấy bạn đã trưởng thành và có thể yên tâm về bạn sau bao năm phải lo âu muộn phiền.
Khi con người đam mê thích thú trên sắc dục thì cũng giống như hai cục nam châm vậy, khi để gần nhau sẽ hút lấy nhau không bao giờ gỡ ra được. Vì do sự vô minh con người không nhận chân được sự thật của khổ đau, cho nên hằng cứ chạy theo cái vòng lẩn quẩn đó.
Từ thuở nằm nôi, không một ai trong chúng ta lại không được nghe mẹ kể chuyện cổ tích thần kỳ khi tuổi còn thơ. Ðêm đêm trông thấy ông Bụt hiền từ hiện về trong giấc mơ thần tiên.
Trong quỹ thời gian mười hai tháng, tháng Giêng là tháng cho tôi nhiều cảm xúc nhất. Không phải bây giờ, mà từ rất lâu rồi, từ cái hồi còn nhỏ xíu, tôi đã cảm nhận được vẻ đẹp mềm mại, hồng hào, lộng lẫy của tháng Giêng.
Cố bước nhẹ trên con đường đầy rẫy chông gai, nó như muốn ngã quỵ thoi thóp trong từng hơi thở. Rõ hay rằng, quay cuồng giữa con sóng ba đào để dựng đứng lại chí trượng phu ắt phải đánh đổi những gì người ta có được.
Chuột được biết đến là loài phá hoại nhiều hơn (ngoài chuột bạch làm thí nghiệm trong quá trình chế biến thuốc mới) vì thói quen đục tường, khoét vách, làm hư hại mùa màng. Những câu chuyện về chuột kể trong nhà Phật cũng trong liên tưởng đó, gợi lên cho mỗi người hôm nay suy nghĩ trong ứng xử đầy thú vị…
Cuối mùa đông của tháng Chạp, vườn mai nhà bên của cái Lan đang dần hé nụ, báo hiệu mùa Xuân nữa lại về. Thế là, năm lịch chú heo no ăn tất phải nhường bước cho cậu chuột rong chơi.
Trong rất nhiều câu chuyện xoay quanh Tết, tôi nhận ra người ta hay nhắc về tuổi thơ. Đối với một đời người, hình như cái Tết của tuổi thơ luôn luôn đẹp nhất, vui nhất, đáng nhớ nhất.
Có người thường nói rằng: “Càng lớn con người ta càng không thích Tết”. Vì Tết không chỉ mang đến niềm vui, tiếng cười cho mọi người mà còn kèm theo bao lo âu, tất bật. Nhưng đâu đó trong tôi Tết lại mang theo đôi chút chút xao xuyến, bồn chồn. Tết là một cái gì đó rất khó nói thành lời.