Bồ đề tâm là phát nguyện và thực hành Bồ tát hạnh để đạt đến giác ngộ trong mong muốn giáo hóa và giải thoát chúng sanh khỏi khổ đau của sanh tử. Như thế Bồ đề tâm gồm hai yếu tố chủ đạo: trí huệ đạt đến giác ngộ và đại bi cứu độ chúng sanh.
Chánh niệm là cẩm nang đời sống tâm linh, là thực tập thường nhật của tất cả hành giả. Trong Bát Chánh đạo, quan trọng thứ nhất là Chánh kiến và Chánh tinh tấn, sau đó là Chánh niệm.
Trên con đường dài vô định của đời người, sẽ có đôi lúc chúng ta nhìn lại những chặng đường đã qua để rồi bất giác nhận ra những khoảng lặng trong tâm thức. Tựa như cánh chim mỏi mệt giữa dòng, điều giá trị nhất còn sót lại có lẽ là sự hối tiếc vô ngần bởi thời gian ngắn ngủi còn lại liệu có đủ để ta sống tốt, để hồi ức, để gắn nối nhịp yêu thương khi tất cả vẫn chưa quá muộn màng.
Là người con Phật, chúng ta có cơ duyên thực hành hạnh bố thí, nên cần phải thực tập và ý thức việc làm này một cách rõ ràng, chuẩn mực. Trước nhất là gìn giữ được trọn vẹn ý nghĩa chân xác của của lời Phật dạy. Thứ đến không rơi vào vọng nghiệp mà chúng ta cứ ngỡ tưởng là thiện nghiệp.
Chúng ta, những nhà chính trị, nhà triết học, nhà khoa học, nhà giáo dục...và những người bình thường khác trong xã hội đều giống như những người mù đó, chúng ta mò mẫm để hiểu thế giới tự nhiên và xã hội, đưa ra kiến giải và áp dụng các mô hình để phát triển xã hội.
An bình nội tại tiếp cận với mọi người. Nó không tùy thuộc vào những điều kiện ngoại tại, giàu hay nghèo, khỏe mạnh hay bệnh hoạn, tự do thân thể vật lý hay thiếu nó. Mọi người sở hữu khả năng để hưởng thụ nó ngay bây giờ và ở đây.
"Chúng ta cần ít sở hữu hơn, ít quan tâm hơn về quyền sở hữu của riêng mình, vui tươi, yêu thương, quan tâm, từ ái và bi mẫn, những điều này là quan trọng"
Bản chất thật (thể tính) của chúng ta giống như bầu trời, và tư tưởng là những đám mây. Những đám mây giăng ngang bầu trời, che khuất thể tính chúng ta một lúc rồi biến đi
Hòa bình và quân bình nội tại là vô cùng quan trọng trong đời sống của mỗi người. Chúng được đánh giá một cách cao độ nơi hầu hết mọi người, mặc dù rất ít người trong chúng ta sở hữu nó. Tuy thế, mọi người có thể phát triển chúng, một số người được nhiều hơn một số người ít hơn.
Trái tim không phải để suy nghĩ. Trái tim là để yêu thương. Khi trái tim nghĩ thì chắc cũng không nghĩ như khối óc. Trái tim có cách nghĩ riêng của mình mà nhiều khi khối óc không sao hiểu được.
Hòa bình bắt đầu từ trong tâm. Bất cứ ai muốn sống một cách hòa bình phải bắt đầu hành động trên việc làm tĩnh lặng tâm thức, tư tưởng và lo lắng. Có nhiều kỷ thuật để làm như thế; dĩ nhiên một trong những điều này là thiền tập.
Hòa bình nội tại là một thể trạng biểu hiện cảm xúc và tinh thần bình lặng và mạnh mẽ trong sự đối diện với xung đột hay căng thẳng. Nó là sự đối lập với biểu hiện của căng thẳng và lo lắng.
Căn bản của tâm thức giống như một vật chứa của kinh nghiệm, là nền tảng mà trong ấy những đối tượng tinh thần, tư tưởng, cảm xúc, tin tưởng, nhận thức và ký ức có thể hiện hữu.
Năng lực này có thể được diễn tả như sự chú ý tập trung. Đấy là khả năng để hướng trực tiếp sự chú ý đến một tư tưởng duy nhất hay một đối tượng, và cũng chính là hướng đến sự loại trừ hay ngăn chận mọi thứ [tư tưởng] khác.