Người lớn tuổi như tôi muốn đến phòng thờ thường xuyên thì lên xuống rất khó khăn, vất vả. Bàn thờ Phật quá cao rất bất tiện cho việc thắp hương và dâng đồ thờ cúng. Xin hỏi, trước mắt có thể hạ thấp bàn thờ Phật xuống vừa tầm có được không? Có thể dời bàn thờ Phật và gia tiên xuống tầng trệt không?
Pháp môn Niệm Phật, quả thật đã ứng hợp với thời cơ, với bản hoài của Phật mà âm thầm đi sâu vào tiềm thức Phật tử Việt Nam. Nhưng xét ra, số người niệm Phật tuy nhiều mà kẻ không rõ mục đích của sự trì niệm cũng chẳng ít. Sự niệm Phật của họ không hợp với bản ý của đức Thế Tôn.
Ở đời vui đạo nghĩa là chúng ta có được niềm an vui, hạnh phúc từ việc tu học và thực hành Phật pháp ngay trong cuộc sống thường ngày mà không cần phải đi đâu xa xôi.
Trong cuộc sống, ai cũng có những lúc do có nhiều phiền não mà cảm thấy khó chịu, bực dọc, bất an. Phiền não chính là nguyên nhân dẫn đến đau khổ, tội lỗi và sa đọa. Tâm an lạc thì không có phiền não, cũng như có ánh sáng sẽ không còn bóng tối.
Khi biết được để có bát cơm ăn, mình phải làm lụng vất vả và có nhiều loài phải hy sinh trong đó, mình ăn cơm có ý thức hơn và trân quý bát cơm mà mình đang bưng trên tay hơn.
Thượng tọa Thích Minh Quang - Phó Chánh văn phòng Trung ương Giáo hội Phật giáo Việt Nam cho hay nhiều người lên chùa đặt lễ rồi khoán cho Phật nhiều việc quá nào là thăng quan tiến chức, nào là buôn may bán đắt, cầu tài cầu lộc… đó đều là sai lầm.
Lắng nghe và thấu hiểu là hai chất liệu cần thiết để hiến dâng cho đời, có khả năng xóa đi những nỗi khổ niềm đau, nội kết và thù hận, mang lại an lạc hạnh phúc cho mọi người. Nỗi đau khổ của con người cần phải được xoa dịu bằng tình thương, chỉ có chất liệu yêu thương mới xóa hết hận thù.
Thế giới này là thế giới của vật chất và tâm linh, để vật chất cũng như tâm linh tồn tại được cần có điều kiện cho chúng. Vì tài sản mới nuôi dưỡng và là động cơ để duy trì hoạt động của vật chất hay tâm linh đó.
Chúng sanh từ vô thỉ kiếp vì vô minh điên đảo nên tạo ra vô lượng tội nghiệp để rồi chịu trả quả báo, sinh tử trong luân hồi, ra vào trong ba cõi, qua lại sáu đường.
Theo lời Phật dạy, người học Phật ngoài việc ăn chay, lạy Phật, thiền định, tụng kinh, trì chú, giữ giới… còn phải thực hành thiện nghiệp giúp đời để tạo công đức, phước báo cho bản thân. Tự độ và độ tha là hai phạm trù không thể tách rời để người tu hành đến bến bờ giải thoát.
Phật thường dạy các đệ tử rằng: tỷ kheo thường đới tam phân bệnh (người xuất gia phải mang trong người một ít bệnh). Câu nói có ngụ ý rằng bệnh tật cũng là một trong những cách giúp người tu tập hiểu được bản thân, hiểu được cuộc đời vô thường.
Khi đã trải qua những khổ đau, bạn thấy trong tất cả giá trị hiện hữu giữa cuộc đời này thì giá trị hạnh phúc của con người là cao nhất. Giá trị thiết thực của đạo Phật nhằm đưa đến sự giải thoát, xây dựng nếp sống hạnh phúc cho con người quả là giá trị vô cùng thù thắng không thể nghĩ bàn.