và tìm được 69 bài viết có từ khóa " ban nang "
  • Nghĩ về Khuynh Hướng Ái

    Trong tận thâm sâu nội tâm, ái là cái cách mà mọi hành vi xuất phát nghiêng về sự dính mắc với cái "tôi" và "cái của tôi" , từ tôi mà ra, do tôi mà có, vì tôi mà hành động, giống như bản năng sinh vật
  • Đàn Kiến Và Cơn Bão

    Cách mà tôi muốn đề nghị bạn là hãy nhận diện cơn giận, quan sát diễn biến cơn giận và chuyển hóa chúng bằng năng lượng của chánh niệm, năng lượng của thương yêu. Nhận diện và chuyển hóa cơn giận phụ thuộc vào khả năng và thời gian thực tập của bạn.
  • Phật Dạy Chăn Trâu

    Không hung hăng tàn bạo, bản tánh vốn thuần hậu dễ sai khiến, siêng năng và nhiều nhẫn nại; nhưng lại hay làm bậy do sự si ngốc
  • Tại sao chúng ta phải sống – kỹ năng tự hỏi bản thân

    Có khi nào bạn tự hỏi: Vì sao mình lại phải tồn tại trong cuộc đời này? Mình sinh ra để làm gì?Nếu một ngày kia mình không còn nữa, thì có ảnh hưởng đến ai không? Thì thời gian vẫn trôi, thì mặt trời vẫn mọc, thì những vì tinh tú cũng đâu ngừng sáng, thì người ta vẫn sống. Vậy mình sinh ra để làm gì khi sự tồn tại của mình quả không cần thiết?
  • Tự Tánh Quan Âm

    Tự Tánh Quán Âm là bản thể thường tại trong mỗi sinh loại, biết được khả năng quán xét nội tại là biết trở về với bản lai diện mục, khai mở âm lưu nội tại để thấy tiếng vọng chân tâm luôn phủ sóng khắp càn khôn.
  • Tình yêu chân thật là gì? Có hay Không?

    Ai cũng cần tình yêu, nhưng ít người biết yêu thương dù tình yêu ấy là tình yêu con cái, tình yêu bố mẹ, tình yêu vợ chồng, tình yêu bè bạn và tình yêu lứa đôi. Đa số chúng ta chưa có khả năng yêu thương dù ta rất khao khát tình yêu.
  • Cư sĩ Tâm Minh - Lê Đình Thám (1897-1969)

    Cư sĩ Tâm Minh - Lê Đình Thám sanh năm Đinh Dậu (1897) tại làng Đồng Mỹ (Phú Mỹ), tổng Phú Khương, phủ Điện Bàn, tỉnh Quảng Nam, nay là tỉnh Quảng Nam - Đà Nẵng. Ông xuất thân trong một gia đình quyền quí nhiều đời làm quan. Thân sinh là Binh Bộ Thượng Thư Lê Đỉnh ở triều Tự Đức.
  • Dấu chân Khất sĩ

    Âm thầm! có một bàn chân bước giữa cái nắng trưa đầy nóng cháy, khô ráp lẫn trai sạn, đang tiến về phía trước với biết bao ánh mắt ngấm nhìn của mọi người chung quanh.
  • Đời lữ khách của một kiếp người mộng ảo

    Thực tại nhiệm mầu trong từng hạt nước, trong từng áng mây bàng bạc thong dong. Thế mà ngày xưa, có người dùng ngôn ngữ để diễn tả thực tại. Thật viễn vông và rỗng tuếch. Tri thức ơi, ngắn ngủn quá. Mây trôi, nắng giọt bắt dừng chăng?