Từ điển phật học
LỤC CĂN
LỤC CĂN
Lục căn là sáu cơ quan, sáu cội gốc, nơi cơ thể phát sanh sự việc :
Nhãn căn : Là con mắt nghiệp dụng của nó là chiếu soi các sắc, tức là mọi vật hữu hình
Nhĩ căn : Là lỗ tai, nghiệp dụng của nó lắng nghe tất cả các tiếng.
Tỷ căn : Là lỗ mũi, nghiệp dụng của nó là hay ngửi các mùi thơm và thúi.
Thiệt căn : Là cái lưỡi, nghiệp dụng của nó là nếm các vị và nói năng, kêu gọi.
Thân căn : Là thân thể, Chữ thân có hai nghĩa : Tích tụ các bộ phận và chỗ nương cho các căn, nghiệp dụng của nó là duyên xúc trần như : nặng, nhẹ, trơn nhám, cứng mềm….
Ý căn : Thức thứ bảy ( Mạc Na Thức ) là căn của ý thức ( tức thức thứ sáu) vì thức thứ sáu nương thức này phát sanh nên gọi thức này là ý căn vậy, thức này niệm, niệm dấy khởi sanh diệt tương tục không gián đoạn, và ý căn này không có hình tướng như các căn trên.
Theo PHDS của Thích Nữ Đức Trí