Từ điển phật học
PHẠM
PHẠM; S. Brahma
Cũng đọc là Phạn. Theo đạo Phật, Brahma là một chúng sinh sống trên cõi Trời Sắc giới, nơi chúng sinh không còn lòng dục, nhưng vẫn còn có sắc thân đẹp đẽ và thọ mạng rất lâu dài. Như vậy, đạo Phật cho rằng Brahma chỉ là một chúng sinh, một loài Trời (S. Deva), vẫn còn ở trong vòng sống chết luân hồi, thế nhưng Bà-la-môn giáo lại suy tôn Brahma như là Thượng đế sáng tạo ra muôn loài và là vị Thần tối cao của đạo Bà-la-môn.
Vì loài Trời Brahma sống cuộc đời trong sạch, thanh tịnh cho nên chữ Phạm được dùng như tính từ để chỉ những gì trong sạch, thanh tịnh. Vd, đức hạnh trong sạch (không dâm dục) gọi là Phạm hạnh. Tăng chúng nghiê giữ giới không dâm dục gọi là Phạm chúng. Người Bà-la-môn sống cuộc đời thanh tịnh, không dâm dục gọi là Phạm chí.
Chữ Phạm là chữ Sanskrit, là cổ ngữ tôn giáo của Ấn Độ. Các Kinh Đại thừa đều chép bằng chữ Sanskrit, từ đó dịch sang các chữ Hán, Tây Tạng v.v…
Các từ liên quan
- A TỲ ĐẠT MA PHẨM LOẠI TÚC LUẬN
- BA MƯƠI BẢY PHẨM TRỢ ĐẠO
- BẠC GIÀ PHẠM
- CỬU PHẨM
- CỬU PHẨM VÃNG SANH
- ĐẠI PHẠM THIÊN
- DỊ PHẨM
- DỊ PHẨM HỮU
- DỊ PHẨM HỮU PHI HỮU
- HOA PHẠM
- HOAN HỈ 歡 喜; C: huānxǐ; J: kanki; 1. Niềm vui, sự hân hoan, hạnh phúc. Niềm vui phát sinh do thành tựu công hạnh tu tập, làm thăng hoa con người; 2. Giai vị đầu tiên trong Thập địa của hàng Bồ Tát (S: pramuditā), được giải thích rộng trong phẩm Thập địa
- MA PHẠM
- NHỊ PHẠM
- PHÀM .
- PHẠM ÂM
- PHẠM BỔN
- PHẠM CHÍ
- PHẠM CHÚNG
- PHẠM ĐÀN
- PHẠM GIỚI NĂM ĐIỀU SUY