Những vần thơ cảm niệm Tôn sư Hoà thượng: Thích Quảng Bửu
- Giám Luật kiêm Giáo Thọ trưởng Trường Trung Cấp Phật Học Bình Định.
- Đệ Nhị Trú Trì Tu Viện Nguyên Thiều.
Người viết bài may mắn có một tập bản thảo thơ nhan đề Ngọa Bệnh Ca do Trí Hải sáng tác các tháng đầu năm 2003, khoảng 9 tháng trước khi xả thân trong một tai nạn lưu thông trên đường tự nguyện đi cứu tế xã hội, lúc từ Phan Thiết về Sài Gòn, ở thế 65 năm. Tập thơ bản thảo do ni sư Tuệ Dung dàn trang và in ra bằng máy vi tính, dày 250 trang, với non 200 bài thơ ngắn dài.
Nhân ngày lễ Vu Lan hãy về cùng ba mẹ ăn bữa cơm nhé và đơn giản thôi hãy chụp cùng ba mẹ tấm hình. Hãy cho đấng sinh thành thấy bạn đã trưởng thành và có thể yên tâm về bạn sau bao năm phải lo âu muộn phiền.
Vào ngày cuối cùng trước Lễ Giáng Sinh tôi vội vã tới siêu thị để mua các món quà tặng còn sót lại mà trước đó chưa kịp mua. Trời ơi, sao mà đông người như thế. Tôi bực bội tự nhủ thầm: "Cả đống người thế này thời bao giờ mới xong việc đây.
Cô đang nghĩ gì? Chẳng ai biết được. Niệm Từ vẫn ngồi ở đó, trong nhà "tù", từ cô dành cho căn phòng khang trang của mình. Chiều nay cơn mưa về vội, cây lá quanh vườn ướt sủng, lòng người vì thế cũng chan chứa nỗi niềm. Thì ra cô đang quay đầu nhìn về quá khứ, cảm thấy lòng đau xót khôn nguôi.
Dù được nghe giảng về nghiệp quả rất nhiều nhưng tôi hiểu nó rất mơ hồ: "Nghe nói về nghiệp thì mới chỉ biết nghe mà thôi-chưa thật sự cảm nhận được" Chỉ khi cảm thọ thật sự tôi mới tư duy và hiểu biết về nghiệp và quả của nghiệp một cách chân chánh và trọn vẹn.
Giai thoại xưa từng kể, có những vị thiền sư ngồi rách bẩy cái bồ đoàn mà chưa đến được cửa "Không" Vậy có phải những vị đó đã ngồi như Duy Ma Cật từng buông lời làm chùng lòng Xá Lợi Phất?
Suốt bốn mươi chín năm, Đức Phật đi không ngừng nghỉ, từ nơi giầu sang tới chốn nghèo hèn. Đến đâu, Ngài cũng tùy duyên hóa độ, chỉ dẫn con đường tìm được sự giải thoát rốt ráo, chấm dứt khỏi sinh tử luân hồi.