Vài tháng trôi qua, hình bóng con ma tóc dài kia đã phôi pha dần trong lòng nó, chắc chắn nó sẽ vượt qua và tôi chắc một điều, là nó đang rất trung thành với đầu trọc và cái áo đang mặc của nó.
Bác thợ cắt tóc và ông khách đang say sưa nói chuyện vui, bỗng bác thợ cắt tóc nhìn thấy người ăn mày đi qua, ông thở dài nói: Làm gì có Phật trên đời!
Có một lần đức Phật đi dạo ở thành La Duyệt. Trời đương độ mùa xuân, cảnh xuân tươi đẹp, thời tiết lý tưởng. Đức Phật thong thả từ thành trong đi vòng ra thành ngoài, nhìn cảnh sông nước tươi tốt, đồng cỏ mơn mởn xanh, Ngài thấy trong lòng thơ thới, an nhiên.
Có hai mẹ con ốc sên sống với nhau. Ốc sên con có thân thể mềm hơn ốc sên mẹ. Vỏ của nó cũng không cứng nên mỗi khi gió lớn hay mưa to, mỗi giọt mưa dội lên thân thể tạo cho nó nỗi đau.
Vào buổi chiều xuân, một đội kỵ binh mặc áo giáp trụ rực rỡ, chạy nhanh như điện chớp, vượt qua quãng rừng hoang. Phía sau đoàn kỵ binh có mấy người mang kiếm theo hầu một vị đại tướng. Đằng sau vị đại tướng lại có một chiếc xe song mã đường đường lộng lẫy; người ngồi trong xe ấy là một bậc quân vương đương thời–Sở Trang Vương.
Thuở xưa, khi vua Phạm Dự (Brahmadatta) trị vì xứ Ba-la-nại (Benares), Bồ-tát thọ sanh làm con trai một vị đại thần. Đến tuổi trưởng thành, ngài trở thành người cố vấn của vua trong mọi việc, từ thế sự cho đến tâm linh
Vợ gã bỏ gã theo người khác, để lại gã một gia tài rách bươm xơ mướp. Gã buộc phải làm anh gà trống vụng về chăn dắt đàn con dại! Nỗi sầu tình, sầu đời gọt gã héo cả người.
Nó cảm thấy hạnh phúc lắm vì lâu lắm rồi trên môi nó mới nở một nụ cười hạnh phúc như thế. Nó thốt lên tận đáy lòng: "Thầy Năm ơi! Con hiểu rồi, mỉm cười và chấp nhận đúng không ông. Lời nhắn gởi: Xin mọi người hãy mở rộng vòng tay để cứu lấy những mãnh đời bất hạnh.
Một buổi mai màu khói hương vấn vương trong cây lá khu vườn nha chùa, không gian trong ngần mát rượi chợt nở ra một tiếng chuông ngân nga Âm thanh vút lên tận lớp mây óng ánh như vẫy cá giát đầy trời, phản hồi xuống đồng ruông, núi đồi làng mạc, thấm đẫm chất thanh tịnh vào lòng thế nhân.
Truyện ngắn
Thằng con tôi, hẳn là chắt chiu của Phật. Đúng Phật còn thương, chứ nó đã dốt lại phá phách hư hỏng thì tôi chỉ biết lộn đầu xuống đất kiếm ăn. Học xong cấp ba thi trượt hết cả cao đẳng lẫn trung cấp nghề, nó liền xung phong làm lính đảo.