Phiền não của chúng sanh thì vô lượng vô biên nhưng tham sân si là căn bản. Tham sân si còn được gọi là ba độc, giết chết an lạc và hạnh phúc của con người. Tu tập là từng bước nhận diện và chuyển hóa hết thảy tham sân si của tự thân.
Sau khi thắp nén nhang trên bàn thờ cửu huyền cho má xong, tôi bước tới gần ba và nói: Con đi nhé! Ba giữ gìn sức khỏe và đừng buồn nghen ba. Ba đã lặng đi và nói: Ừ, coi có quên đồ không?…
Quán niệm vô thường là một trong những nội dung tu tập căn bản của người Phật tử. Mọi sự mọi vật quanh ta luôn vận động, biến đổi từng phút, từng giây. Thấy rõ như vậy để biết rằng những gì mà mình hay nhận lầm là ta và của ta, là vĩnh hằng bất biến, thực ra không có gì bền chắc cả.
Vài tháng trôi qua, hình bóng con ma tóc dài kia đã phôi pha dần trong lòng nó, chắc chắn nó sẽ vượt qua và tôi chắc một điều, là nó đang rất trung thành với đầu trọc và cái áo đang mặc của nó.
Yêu nhất đời là yêu như thế nào? Nếu yêu nhất đời thật, thì dù người ta có yêu ai khác, mình cũng vẫn yêu họ. Thế mà người ta không thương mình thì mình căm ghét sân hận, vậy thương đó là vì ai? Thương đó là vì mình! Mình chỉ thương mình thôi!
Thịnh suy nào cũng không quan trọng bằng nội tâm ta có dính mắc hay không, vì dính mắc đó là nguồn gốc luân hồi, là cô phụ với con đường giải thoát thênh thang...
Trong nhịp sống hối hả, tấp nập, bon chen hiện nay khiến chúng ta khá mỏi mệt. Sự thảnh thơi, an lạc, bình yên là điều mà con người hiện đại đang tìm kiếm. Vậy thì bạn hãy tìm đến những triết lý sâu sắc của Phật giáo để có được những giây phút thư thái, an lạc.
Một trong những quyển sách có ảnh hưởng sâu đậm trên cách nhìn của tôi về cuộc đời có lẽ là quyển Alexis Zorba (Zorba con người hoan lạc) của Nikos Kazantzakis, nhà văn hào Hy Lạp. Hồi đó tôi là sinh viên, và giống nhà trí thức vai chính trong truyện, tôi đọc đi đọc lại bài Đối thoại giữa đức Phật và gã chăn cừu.
Chớ gặp việc đau buồn mà nản chí, chớ gặp cảnh đau thương mà tự hủy hoại chính mình. Bởi mỗi việc đến với ta trong đời đều là nhân duyên, an bài tốt nhất.
Chiều lại buông. Một chiều thu se lạnh. Gió thổi mơn man mặt hồ. Gió đánh đu cho lá vàng rơi rụng. Gió thầm thì nhắc nhớ đôi bàn tay ai lần qua hàng khuy, khép hờ vạt áo…
Nắng tháng Tư dát vàng trên mái chùa nghiêng nghiêng linh diệu. Nắng thanh khiết như dáng Phật từ bi bước xuống trần gian. Đẹp vô vàn, với gót ngọc từ hòa, mang theo thông điệp tình thương về với thế gian vô vàn phiền trược.
Tôi đã có một mùa hè mang dấu ấn đặc biệt trong cuộc đời. Đó là vào năm 2009, khi tôi chuẩn bị lên lớp 11. Lần đầu tiên tôi tham gia khóa tu mùa hè 7 ngày dành cho tuổi trẻ tại chùa Phổ Minh (TP.Buôn Ma Thuột, tỉnh Đắk Lắk).
Sự vận hành, biến chuyển liên tục là bản chất của thân tâm và thế giới này. Mọi khổ đau của con người là tuy có thấy vô thường nhưng trong sâu thẳm lại mong muốn những gì mình yêu thích mãi đứng yên.