“...Có thể thấy một bài học sâu sắc đó chính là để đánh giá đúng một sự việc nào đó, chúng ta cần quan sát một cách toàn diện, không nên chỉ dựa vào một yếu tố mà vội kết luận.”
1. Lòng tin là thứ mà một khi ta đã mất thì khó có thể trở lại như ban đầu. Vì vậy, hãy sống đúng ngay từ đầu bởi trường học có bút xóa nhưng trường đời thì không.
- Ðừng nên thờ ơ với những gì đã quá quen thuộc với bạn. Hãy giữ chắc lấy chúng như những gì quan trọng nhất, vì sẽ có lúc bạn cảm thấy tiếc nuối khi những điều thân thuộc ấy mất đi.
Trong thời gian gần đây, có một số người học Phật khởi lên tâm niệm chấp trước, thấy mình hay, mình giỏi hơn người, ai theo tông chỉ Thiền thì phỉ báng Tịnh Độ, người theo Tịnh Độ thì chê bai Thiền, hoặc có nhiều luận thuyết bác bỏ lẫn nhau. Các quan điểm này đều sai lầm và cần phải loại trừ trong ngôi nhà Phật pháp.
Nếu như trong cuộc đời, một người luôn dung nạp đầy những thứ Xấu thì làm sao có thể cho thêm những điều Tốt đẹp vào được? Chúng ta cần phải tu dưỡng bản thân, đổ ra những thứ dơ bẩn trong tâm mình thì mới có chỗ chứa đựng những điều tốt đẹp được.
Trong nội dung điều thứ ba (trong 108 điều dạy), Ngài Dalai Lama dạy rằng, “khi có kẻ gây ra tổn thương cho mình thì không nên do dự một chút nào cả, hãy tha thứ cho họ”.
Khi người ta lớn lên, có những điều cần chấp nhận để có thể bước tiếp hành trình của mình, nhưng cũng có những điều đừng bao giờ nên chấp nhận - là những điều sẽ mãi mãi giữ chân bạn ở ngoài vùng hạnh phúc thật sự!
Thực ra sự hiểu biết Phật giáo của mình chỉ dừng ở mức đơn sơ thôi, còn nhiều câu hỏi, thắc mắc nữa nhưng nếu muốn trả lời được và hiểu thấu, chứng nghiệm Giáo lý thì cần có thêm thời gian và công sức.
Trong Phật giáo, giới luật đóng vai trò vô cùng quan trọng đối với Tăng đoàn. Giới luật và Chánh pháp là hai tạng có thể hướng dẫn hàng hậu học tu hành giác ngộ giải thoát.
Là vị Tổng thống thứ 16, Abraham Lincoln đã đi vào lịch sử nước Mỹ không chỉ vì tài năng chính trị mà còn bởi nhân cách cao thượng hiếm có. Câu chuyện nổi tiếng của ông dưới đây cho người ta nhiều dư vị.
Gần đây, dư luận quan tâm tới những lời dặn dò của nữ nhà văn Quỳnh Dao, tác giả của nhiều tiểu thuyết tình cảm được dịch ra tiếng Việt, chuyển thể thành phim có ảnh hưởng rộng rãi hơn 40 năm qua.
Không phải xuất gia gieo duyên rồi hoàn tục; cũng không phải vi phạm giới luật, không còn đủ tư cách và phẩm hạnh để khoác lên mình chiếc áo cà sa nữa. Đơn giản, bởi vì họ không còn đủ nghị lực để bước tiếp con đường cao đẹp như chí nguyện ban đầu!