Chùm thơ của tác giả Bùi Thế Uyên

TRAO YÊU THƯƠNG ĐỔI LẤY YÊU THƯƠNG


Ảnh minh họa

Hỡi thế gian có bao nhiêu đường đi?
Mà lẽ đời cứ nghĩ suy trầm tư,
Nào ai hiểu những sáo rỗng ngôn từ
Cứ vô hư trên Trần gian mơ mộng.

Thôi hãy sống chân thành đừng ảo vọng
Lòng bao dung mở rộng đón tương lai,
Hãy vững tin theo ngày tháng năm dài
Yêu hiện tại những gì mình đang có.

Bởi cuộc đời còn biết bao gian khổ
Gắng giữ mình vượt khó mới là hay,
Vui lên đi xiết chặt những vòng tay
Trao yêu thương đổi lấy điều trân trọng.

Một đời người rất nhiều điều khát vọng
Sống chan hòa chớ học oán thù sâu,
Hãy chân tình nghĩ đẹp sống cho nhau
Để nụ cười ngời lâu trên ánh mắt.

Ta hãy sống chân thành không chấp nhặt
Cho yêu thương chân thật với yêu thương,
Vì mỗi người chỉ có một quê hương
Hãy gìn giữ đường đời thêm hạnh phúc.

CON VỀ VỚI MẸ CÙNG CHA

Con về với Mẹ vài hôm
Ninh Sơn nhuộm trắng mưa buồn chiều đông,
Nghĩa trang lạnh vắng hư không
Thương Cha nhớ mẹ quặn lòng con đau.

Chẳng mơ cuộc sống sang giàu
Mẹ Cha vất vả dãi dầu nắng mưa,
Lo cho con cháu sớm trưa
Miếng ăn giấc ngủ đủ vừa ấm êm.

Giờ con chăn ấm đệm êm
Cha Mẹ chín suối sương đêm quạnh buồn,
Lòng con đổ lệ như tuôn
Chẩy dài năm tháng theo nguồn suối mơ.

Nhang tâm khấn nguyện con thờ
Cầu mong Cha Mẹ cặp bờ bến tiên,
Toàn sen hưởng phúc an nhiên
Đất Phật gạt bỏ ưu phiền trăm năm.

Mẹ là một ánh trăng rằm
Soi đường con tránh lỗi lầm thế gian,
Cha như suối nước dâng tràn
Cho con thỏa khát vượt ngàn khó khăn.

Dù cho cách trở dương trần
Tình Cha nghĩa Mẹ ngàn lần khó phai,
Dẫu bao tháng rộng năm dài
Tâm sen kính Mẹ dâng đài mộ Cha.

VÃN CẢNH HƯƠNG SƠN

Dạo gót Thiên Trù ngắm cảnh tiên
Ngàn mây gió lộng hết ưu phiền,
Lời kinh tiếng mõ nơi thờ Phật
Khấn nguyện chuông ngân chốn cửa thiền.

Mặc khách hồn thơ đề cảm nghĩ
Tao nhân thả mộng chốn nam thiên,
Chân tu, tín nữ dâng vật phẩm
Vái lậy tâm cầu sớm nở duyên.

CÕI THIỀN

Ngắm cảnh Hinh Bồng chốn động tiên
Linh thiêng bóng phật sáng tu thiền,
Hương Sơn sự tích còn lưu giữ
Núi Cậu chưa phai nét muộn phiền.

Vọng tiếng chuông ngân khơi hỷ xả
Vang lời mõ vọng thấu lòng thiên,
Từ bi tịnh độ miền vô ngã
Khắc chạm tim ta chữ thánh hiền.

BỤI THỜI GIAN

Tìm về đất mẹ buổi chiều hôm
Giữa lúc tà buông gió trở nồm,
Một dải sương mờ giăng kín ngõ
Đôi làn khói đục phủ đường thôn.

Câu thề nhắn nhủ ghi sâu dạ
Ước hẹn lời yêu khắc tâm hồn,
Bến cũ người xưa còn ngóng đợi
Vương đầy kỷ niệm tuổi hoàng hôn ...!