thi si bui giang viet ve tho tue sy

Thi Sĩ Bùi Giáng viết về thơ Tuệ Sỹ

Bùi Giáng, là nhà thơ, dịch giả và là nhà nghiên cứu văn học của Việt Nam.
  • Viên Linh: Ni Sư Trí Hải và Ngọa Bệnh Ca

    Người viết bài may mắn có một tập bản thảo thơ nhan đề Ngọa Bệnh Ca do Trí Hải sáng tác các tháng đầu năm 2003, khoảng 9 tháng trước khi xả thân trong một tai nạn lưu thông trên đường tự nguyện đi cứu tế xã hội, lúc từ Phan Thiết về Sài Gòn, ở thế 65 năm. Tập thơ bản thảo do ni sư Tuệ Dung dàn trang và in ra bằng máy vi tính, dày 250 trang, với non 200 bài thơ ngắn dài.
  • Mẹ! âm thanh từ ký ức

    Nhân ngày lễ Vu Lan hãy về cùng ba mẹ ăn bữa cơm nhé và đơn giản thôi hãy chụp cùng ba mẹ tấm hình. Hãy cho đấng sinh thành thấy bạn đã trưởng thành và có thể yên tâm về bạn sau bao năm phải lo âu muộn phiền.
  • Thiền sư Thích Nhất Hạnh - Lắng nghe sâu vì hòa bình

    Khi một nước tấn công một nước khác, điều này có nghĩa là nỗi sợ hãi đã vượt quá giới hạn và cũng là vô minh của tập thể. Khi nhìn sâu, ta biết rằng hạnh phúc không đến từ việc sở hữu một ai đó hay bất cứ thứ gì, mà hạnh phúc đến từ sự tử tế, giúp người bớt khổ.
  • Ở Ta Bà, sực nhớ quê hương là Cực Lạc

    Ta Bà cõi tạm, như cái thang ải mục ta đang đứng cheo leo và sẽ gãy đổ bất cứ lúc nào. Để có cớ gọi tên sự chứng ngộ phải bắt đầu từ việc niệm Phật tẩy xóa mọi ý niệm xấu ác khởi lên.
  • Tiếng chuông lạnh lùng

    VHPG - Trời ơi! Mợ hà tiện với ngoại một lời mời hay là ngại leo lên lầu ba? Trong khi thân già còm nhom như ngoại lại phải nặng nhọc leo lên leo xuống cầu thang mỗi ngày. Cuộc sống xô bồ ở thành thị là thế sao? Vô cảm thế sao?
  • Thiên thu trong từng khoảnh khắc

    Nương tựa hơi thở. Một hơi thở vào có thể dài từ bốn tới mười giây, một hơi thở ra có thể tương tự hoặc dài hơn.
  • Với tay chạm vào Đức Phật

    Không ai có đôi mắt sáng lại nhắm mắt mà đi. Tuy nhiên mắt sáng cũng không thể nhìn thấu kiếp mình nếu tâm thức mù lòa.
  • Yêu thương không bao giờ là quá muộn màng

    Cuộc sống tuôn trào cùng dòng thời gian bất diệt luôn sẵn sàng đón ta vào những vòng xoáy của lợi danh, hư ảo, được mất, hơn thua.
  • Mùa bão nữa lại về - Thương lắm Miền Trung

    Có nỗi đau nào không chan chưa tình thương, có xót xa nào không khiến lòng ta ray rứt. Nhưng tự hỏi trong cuộc sống bộn bề, lắm bon chen chật vật cho “cơm áo gạo tiền”, có mấy ai bỏ chút thời gian để lắng nghe và đưa mắt nhìn sang những cuộc đời khác.
  • Một chết đã thành danh, đâu phải anh hùng từng nguyện trước

    Liệu có phải bước chân của dòng người trầm lắng và khoan thai lặng lẽ trên đường Điện Biên Phủ vòng về đường Hoàng Diệu để đến được ngôi nhà số 30, nơi con người huyền thoại ấy từng dồn nén suy tư về ngổn ngang việc nước cũng đang vẽ nên một bước đi của lịch sử?
  • Niềm vui của người tỉnh thức

    Muốn làm người biết tu tỉnh trong mọi hoàn cảnh, trước tiên ta phải biết trong mỗi con người chúng ta ai cũng có đôi mắt sáng để nhìn thấy hình ảnh mọi sự vật một cách rõ ràng.
  • Bão dạy ta điều gì trong cuộc sống?

    “Năm nào cũng có thiên tai...nhắc nhở chúng ta rất nhiều....cuôc đời vốn vô thường, cuộc sống vốn mong manh, tai họa đến bất cứ lúc nào ko biết trước được, ngày mai vẫn là những ẩn số với tất cả, hãy sống yêu thương hơn, ý nghĩa hơn, đừng phân biệt người này kẻ nọ...
  • Vì Sao Chúng Ta Không Trường Sinh Bất Tử?

    Sở dĩ người không thể trường sinh bất tử vì người sống phải nương nhờ vào các yếu tố đến từ bên ngoài rất nhiều.