Khi mới bắt đầu tập thiền quán tâm từ, metta, có một kinh nghiệm đã giúp tôi thấy rõ được tâm thức mình, cũng như cách tôi liên hệ với những người chung quanh. Lúc ấy, tôi được hướng dẫn thực tập ban rải tình thương của mình đến một người dưng (a neutral person), mặc dù lúc đó tôi cũng không hiểu rõ “người dưng” là như thế nào. Thầy của tôi, ngài Anagarika Munindra, chỉ nói rằng tôi hãy chọn một người nào gần đây, người mà tôi không thương cũng không ghét.
Cuộc sống bất biến, bởi vậy nhiều khi thuận duyên ban đầu nhưng lại biến thành nghịch duyên sau này, có khi nghịch duyên bây giờ nhưng lại biến thành thuận duyên trong tương lai.
Có một bậc vĩ nhân đã Đản sinh cách đây hơn 2600 năm, nhưng nhân cách sống giản dị, lối suy nghĩ thiện lương, hành động đạo đức, nhân văn của người ấy ảnh hưởng sâu đậm trong xã hội loài người.
Cuộc đời như áng mây trôi, khi tan, khi hợp, khi được, khi mất, khi có, khi không luôn biến chuyển đổi thay không ngừng nghỉ, chúng ta hãy cố gắng tu hành để vượt qua sống chết khổ đau.
Một nhà triết học đã nói: Người có trí tuệ thì tùy lúc, tùy nơi đều có thể tự tìm được hạnh phúc cho bản thân; người không có trí tuệ thì lại mong cầu người khác đem hạnh phúc đến cho mình.
Những điều đúc kết về đời người dưới đây mà chắc chắn ai đã đọc xong cũng phải gật gù tâm đắc, vì ít nhiều đều cũng có điểm đúng với tất cả chúng ta, vì cuộc sống luôn đối diện với mọi vui buồn trong cuộc đời.
Làm đẹp lòng người khác rất dễ đạt những thành công. Để nhanh chóng có được điều ấy, một số bạn trẻ đã tìm cách làm đẹp lòng người khác bằng mọi cách, kể cả sự dối trá và lối sống hai mặt...Thế nhưng một bậc hiền triết lại cho rằng: Sự khôn ngoan cao cấp, đó là sự chân thành.
Lý do này cũng dễ hiểu thôi, bởi vì khi tu hành Phật Pháp, thì chúng ta buộc phải đi theo con đường ly dục, tức là lìa bỏ dần những sự hưởng thụ vật chất. Trong khi đó người giàu có, thì họ có rất nhiều điều kiện thuận lợi để hưởng thụ những cái ngon của trần thế.
Giúp người là một biểu hiện của sự thiện lương, là một cội nguồn của niềm vui, là một cách tu hành thường nhật, là một sự thăng hoa của nhân cách. Đời người lấy việc giúp người khác làm vui, nhờ giúp người khác mà trở nên tuyệt vời.
Khi đã không hiểu thấu được giá trị của cuộc sống, thì ta rất dễ xem thường và coi nó như một trách nhiệm, nếu thấy chán nản là liền chối bỏ bằng cách tự kết liễu đời mình để mong cầu sự giải thoát.
Trong cuộc đời, không ít lần chúng ta tự hỏi: Ý nghĩa của đời sống là gì? Mình sinh ra để làm gì? Việc mình có mặt trên đời này chỉ là sự ngẫu nhiên gặp gỡ của hai người khác giới có hứng thú với nhau trong chốc lát, hay là sự chọn lựa của những cam kết lâu dài của ai đó và mình là một phần trong những cam kết đó?