“...Có thể thấy một bài học sâu sắc đó chính là để đánh giá đúng một sự việc nào đó, chúng ta cần quan sát một cách toàn diện, không nên chỉ dựa vào một yếu tố mà vội kết luận.”
1. Lòng tin là thứ mà một khi ta đã mất thì khó có thể trở lại như ban đầu. Vì vậy, hãy sống đúng ngay từ đầu bởi trường học có bút xóa nhưng trường đời thì không.
- Ðừng nên thờ ơ với những gì đã quá quen thuộc với bạn. Hãy giữ chắc lấy chúng như những gì quan trọng nhất, vì sẽ có lúc bạn cảm thấy tiếc nuối khi những điều thân thuộc ấy mất đi.
Chỉ là... đơn giản đôi khi giữa cái bộn bề của cuộc sống này, cũng cần dành một khoảng thời gian khép đôi mi lại để chúng ta thực sự biết chúng ta cần làm gì, muốn điều chi...
Cái tuổi 40 thiệt khó nói là già hay trẻ. So với tuổi 80 thì đó là nửa đường, nhưng với tuổi 70 thì đã quá nửa. Vậy rồi cứ nghe se mình một tí là nghĩ ngợi lung tung. Thời nay ngoài mấy kiểu chết bất trắc, còn có chuyện dư đường, dư mỡ. Không kể bệnh nan y, chỉ cần vài năm không chịu thử máu là chuyện gì cũng có thể xảy ra.
Hạnh phúc thông thường được phát xuất từ những kinh nghiệm vui thích của ta – một sự thỏa mãn trong chốc lát khi ta có được cái mà mình muốn. Nhưng thứ hạnh phúc ấy cũng giống như một sự dỗ dành tạm bợ đối với những đứa trẻ con hay bất mãn, mau chán.
Theo Doanh Nhan Saigon – 25/8/2014
Dường như người Nhật rất thấm nhuần và áp dụng giáo lý đạo Phật trong cuộc sống hằng ngày, họ xem mọi người đều bình đẳng vì cùng có Phật tánh như nhau. Những chuyện dưới đây có thể xem là “chuyện lạ” so với thực tế ở nhiều quốc gia khác.
Một con tàu du lịch gặp nạn trên biển, trên thuyền có một đôi vợ chồng rất khó khăn mới lên đến trước mũi thuyền cứu hộ, trên thuyền cứu hộ chỉ còn thừa duy nhất 1 chỗ ngồi. Lúc này, người đàn ông để vợ mình ở lại, còn bản thân nhảy lên thuyền cứu hộ.
Ai đó đã từng nói: “Đau – tự nhiên sẽ buông”. Có lẽ đúng là vậy. Nhưng buông tay, rồi sao nữa? Buông tay rồi sẽ kết thúc được một nỗi đau hay sẽ khiến cho những cơn đau khác cùng kéo về? Có biết bao người chờ đợi những cơn đau để buông tay rồi lại tiếc nuối? Và có bao nhiêu người tìm lại được bình yên sau những xót xa?
Tất cả chúng ta có bệnh, Phật dạy lấy thuốc mà trị chớ không phải cầu Phật cho, nhưng Phật tử cứ xin Phật cho. Bởi xin cho nên lâu ngày không hiệu nghiệm thì muốn bỏ Phật, vì thấy Phật không giúp mình được. Không được thì theo Phật có lợi gì?
Ngày 18-7 vừa qua, trang tin điện tử phunutoday.vn cải chính thông tin “Chùa Bồ Đề - ‘kênh’ trung gian cung cấp con nuôi”, cho biết, nội dung bài đăng là dẫn lại báo khác, biên soạn thiếu thẩm định, xác minh thông tin, dẫn tới việc đưa tin thiếu xác thực...
Trước thông tin báo chí khai thác liên quan đến vụ việc “bán trẻ” ở nơi nuôi trẻ em có hoàn cảnh khó khăn tại chùa Bồ Đề (Hà Nội), trả lời phỏng vấn của GN, TT.Thích Đức Thiện (ảnh), Phó Tổng Thư ký HĐTS GHPGVN, Chánh Văn phòng I TƯGH cho biết: