Từ điển phật học
HAI KHÔNG
HAI KHÔNG; H. Nhị không
Các cách phân biệt khác nhau:
Cách một:
1. Nhân không: Nhân là người. Người chỉ là một tập hợp của năm uẩn, không có cái ta, không có thực thể.
2. Pháp không: Mọi sự vật đều chỉ là do nhân duyên hợp thành, không có thực thể.
Cách thứ hai:
1. Tánh không: Mọi sự vật đều do nhân duyên hợp thành, cho nên không có tự tánh
2. Tướng không; Vì không có tự tánh, cho nên tướng của chúng cũng là hư giả không thật.
(Khái niệm tướng không, tánh không, là của Tông Thiên Thai)
Cách thứ ba:
1. Như thực không: Chân như hoàn toàn thanh tịnh, không có nhơ bẩn.
2. Như thực bất không: Chân như có đầy đủ vô lượng công đức.
(Khái niệm của bộ Khởi tín luận)