Hoàn cảnh éo le của gia đình cô sinh viên nghèo

Hoàng Thị Luân sinh viên năm 2 lớp Ngôn Ngữ Anh - Khoa Ngoại Ngữ - Trường ĐH Hà Tĩnh đã phải nộp đơn xin bảo lưu và xin nghỉ học để đi làm kiếm tiền về cho gia đình trả nợ.

Gia đình Luân là 1 gia đình thuộc diện nghèo khó của Xóm Sơn Thuỷ - xã Mỹ Lộc – Can Lộc – Hà Tĩnh. Ông Hoàng Bá Nghị - 58 tuổi (Bố của Luân) là bộ đội xuất ngũ không có lương trợ cấp, lao động chính của cả gia đình, với các công việc làm thuê, làm mướn. Bà Phan Thị Tứ - 56 tuổi (Mẹ của Luân) là công nhân làm thuê, bị bệnh mắt. Gia đình có 5 người con gái, trong đó có chị Hoàng Thị Phương - 28 tuổi, lúc 6 tháng tuổi bị đau bụng sỏi mật, những năm gần đây chị bị thần kinh, trầm cảm.

Đầu tháng 8 năm 2013 sức khoẻ ông Nghị giảm sút, Luân đưa bố đi khám và tai hoạ giáng xuống gia đình bé nhỏ của cô sinh viên khi biết ông Nghị bị mắc bệnh ung thư dạ dày giai đoạn cuối, tinh thần của các thành viên trong gia đình nghèo càng suy sụp hơn…Ông nghị ngày càng gầy đi, không thể ăn được 1 chút gì, mỗi ngày phải chuyền 4 chai nước hoa quả…Gia đình nghèo, nuôi 1 người con bệnh tật, giờ thêm gánh nặng là bệnh tật của ông Nghị, và 150 triệu tiền vay lãi nóng chữa trị cho ông.
 

Ông nghị sau hơn 1 tháng phát bệnh, giờ chỉ còn lại da bọc xương.


Gia đình cô sinh viên nghèo không còn đủ khả năng cho 2 chị em cô tiếp tục học. Với khoản nợ khổng lồ đó, Luân buộc phải làm đơn xin bảo lưu điểm và nghỉ học, đi làm thêm, kiếm tiền phụ mẹ để vừ mua thuốc, nước vừa chữa bệnh cho chị Phương vừa cầm chừng sức khoẻ cho bố và trả nợ cho gia đình.

Tâm sự với chúng tôi bà Tứ chia sẻ: “Ở xung quanh đây, nhà giàu còn không cho con cái đi học cấp 2, cấp 3…Gia đình nhà bác tuy nghèo khó nhưng 2 vợ chồng cố gắng bươn chải để cho 2 đứa nó (Luân và em gái vừa trúng tuyển đại học) đi học, làng trên xóm dưới ai cũng chửi vào nói ra. Nhưng họ nói thì mặc họ, bố mẹ có thể chịu khổ cho con cái được học hành bằng bạn bằng bè. Giờ tai hoạ giáng xuống gia đình, Luân quyết định xin lưu điểm để nghỉ học đi làm kiếm thêm thu nhập chữa bệnh cho cha. Bây giờ ông yếu lắm rồi nên cháu nó phải nghỉ làm về để chăm cha, nếu ông ấy mà “đi” thì tui cũng điên luôn mất các chú ạ.”
 


Chị Phương - 28 tuổi, những năm gần đây chị bị thần kinh, trầm cảm, hay nói chuyện 1 mình


Chúng tôi đến thăm gia đình Luân khi trời đã nhá nhem tối, con gái, con rể đều tập trung ở nhà Luân, trong đó có chị Hoàng Thị Hoa - 30 tuổi là chị gái đầu của Luân có đứa con 8 tháng tuổi vừa mất được 50 ngày. Khó khăn chồng chất khó khăn.

Mỗi khi cơn đau tái phát, ông Nghị quằn quại, vật vã, rên la: “Răng bây không để cho cha chết ở ngoài Nội hay ở bệnh viện Hà Tĩnh mà bây lại đưa cha về đây cho khổ à ri” rồi khi có bác y sỹ đến chọc ven để chuyền cho ông thì ông nói: “Chú Nghịa (Nghĩa) hay chú tiêm cho tui liều thuốc chuột cho tui chết đi chứ ri đau lắm, khổ lắm” những lúc ấy khoé mắt chúng tôi lại cay cay…đúng là “Chó cắm dẻ rách” mà.
 

Mỗi lúc vợ con đút cho ăn chút gì là ông Nghị lại nôn ra, quằn quại dau đớn, rên la đến thảm thiết.

Không ăn được gì, chuyền nhiều, vỡ ven, việc đâm kim để chuyền cho ông Nghị cũng gặp khó khăn rất nhiều
 


Cô sinh viên nghèo phải nghỉ học giữa chừng để gánh vác gia đình
 






Moi sự đóng góp hảo tâm xin gửi về:
- Bà Phan Thị Tứ - Xóm Sơn Thuỷ - Xã Mỹ Lộc - Can Lộc - Hà Tĩnh.
- Em Hoàng Thị Luân - Xóm Sơn Thuỷ - Xã Mỹ Lộc - Can Lộc - Hà Tĩnh - ĐT: 0974283760.