thi si bui giang viet ve tho tue sy

Thi Sĩ Bùi Giáng viết về thơ Tuệ Sỹ

Bùi Giáng, là nhà thơ, dịch giả và là nhà nghiên cứu văn học của Việt Nam.
  • Viên Linh: Ni Sư Trí Hải và Ngọa Bệnh Ca

    Người viết bài may mắn có một tập bản thảo thơ nhan đề Ngọa Bệnh Ca do Trí Hải sáng tác các tháng đầu năm 2003, khoảng 9 tháng trước khi xả thân trong một tai nạn lưu thông trên đường tự nguyện đi cứu tế xã hội, lúc từ Phan Thiết về Sài Gòn, ở thế 65 năm. Tập thơ bản thảo do ni sư Tuệ Dung dàn trang và in ra bằng máy vi tính, dày 250 trang, với non 200 bài thơ ngắn dài.
  • Mẹ! âm thanh từ ký ức

    Nhân ngày lễ Vu Lan hãy về cùng ba mẹ ăn bữa cơm nhé và đơn giản thôi hãy chụp cùng ba mẹ tấm hình. Hãy cho đấng sinh thành thấy bạn đã trưởng thành và có thể yên tâm về bạn sau bao năm phải lo âu muộn phiền.
  • Thiền sư Thích Nhất Hạnh - Lắng nghe sâu vì hòa bình

    Khi một nước tấn công một nước khác, điều này có nghĩa là nỗi sợ hãi đã vượt quá giới hạn và cũng là vô minh của tập thể. Khi nhìn sâu, ta biết rằng hạnh phúc không đến từ việc sở hữu một ai đó hay bất cứ thứ gì, mà hạnh phúc đến từ sự tử tế, giúp người bớt khổ.
  • Ký ức mùa Phật đản, những kỷ niệm không quên

    Bây giờ, đang vào mùa Phật đản 2642, Phật lịch 2562 - 2018, mỗi mùa Phật đản hiện tại có đủ đầy phương tiện dù là tối thiểu nhất cũng có một lá cờ nhỏ treo trước cửa nhà , để bày tỏ tấm lòng người con Phật hướng đến đức Từ Phụ. Bản thân tôi thì vẫn nguyên chí nguyện “tối thiểu” trong muôn thuở là đi vận động bà con treo cờ, đèn, ít ra là chung quanh thôn xóm mình
  • Nhân duyên chốn thiền môn

    Cuộc sống là một chuỗi màu sắc thi vị với đủ cung bậc cảm xúc nhưng với bất cứ một mối quan hệ nào chúng ta cũng phải biết trân trọng hai chữ “Nhân Duyên”. Với tôi thứ tình cảm thiêng liêng và cao đẹp nhất không gì có thể so sánh bằng tình Thầy Trò trong nhà Phật. Mọi cung bậc cảm xúc buồn vui, thương ghét,… đều thật đáng để gìn giữ và nâng niu.
  • Không thể nghĩ bàn

    Tôi sinh ra và lớn lên trong một gia đình tương đối khá. Cha mẹ chăm lo cho ăn học chu đáo nên tôi phần nào có “bệnh công tử”. Học xong ở lại thành phố và lấy vợ, nhà vợ cũng khá nên cho chúng tôi một căn nhà nhỏ, cuộc sống như thế cũng quá đẹp so với bạn bè.
  • Phật Đản nhớ Phật

    Mùa Phật Đản sẽ là mãi mãi trong tim chúng ta, khi chúng ta luôn luôn khắc ghi mấy lời Phật nói, như là kim chỉ nam trong đời sống: “Không làm các điều ác, siêng làm các việc lành, giữ tâm ý trong sạch, là lời chư Phật dạy”. Những điều này rất đơn giản, nhưng giá trị của nó là không thể đo đếm được, trong hiện tại cũng như tương lai.
  • Vì con xứng đáng được yêu thương

    Ta sẽ lại nói cho con nghe về những con số để con thấy rằng con may mắn biết bao. Ở Việt Nam mỗi năm có khoảng 1.52 triệu ca nạo phá thai, dẫn đầu châu Á và đứng thứ ba thế giới. Điều này đồng nghĩa với việc cứ mỗi giây trôi qua lại có hơn 10 sinh linh bị tước đoạt sự sống.
  • Những dấu lặng...

    Tôi thích lang thang trên mạng để gặp cái gì vui thì ghé vào xem. Internet cũng cung cấp một cái thú qua việc trao đổi thư từ với bạn bè, từ những chuyện cá nhân lãng xẹc đến chuyện nghiêm chỉnh như chính trị, văn hóa, xã hội, khoa học. Nhiều lúc lại cứ tưởng ngồi laptop hay bấm smart phone trên Facebook là “trên thông thiên văn, dưới thông địa lý”.
  • Bài học đầu tiên về chữ Ngã

    Lời nhắc của anh về vô ngã, quên mình, đường dài... giúp tôi ngộ ra và viết được chút xíu. Và tôi xem đấy cũng là Phật pháp, dù anh ấy là công chức chuyên nghiệp và tủ sách phong phú của anh không có một quyển nào của nhà Phật.
  • Mài gươm trí tuệ

    Lúc mới bắt đầu đi chùa, mình thích nghe quý thầy, cô giảng pháp, thường khuyên mình nên ‘tu mau kẻo trễ’. Thế là mỗi đêm mình đến chùa tụng niệm, hành trì, cúng dường, công quả. Thấm thoát mà năm, mười năm đã trôi qua. Nhớ lại ngày quý thầy, cô nhắc nhở, giờ thì đầu đã hoa râm nhưng chưa biết tu theo kiểu gì?
  • Một chút lan man

    Ngẫm lại “sự đời’’, tôi thấy hình như hầu hết chúng ta chẳng bao giờ thực sống. Lúc còn trẻ, ta mơ ước tương lai, sống cho tương lai. Nghĩ rằng phải đạt cái này cái nọ, có được cái kia cái khác mới là sống. Khi có tuổi, khi đã có được cái này cái nọ, cái kia cái khác thì ta lại sống cho quá khứ! Hừm! Nhỏ mong cho mau lớn, lớn mong cho nhỏ lại. Quả là lý thú! Tóm lại, ta chẳng biết quý những giây phút hiện tại.
  • Niệm Phật & hồi hướng

    Lúc còn nhỏ, không hiểu vì lý do gì mà đột nhiên tôi có khối u ở cổ, ăn uống chẳng được, cơ thể mệt mỏi, đau nhức lắm. Lúc đầu bác sĩ ở tỉnh tưởng là viêm tuyến giáp nên cho uống thuốc kháng sinh, uống được một tuần nhưng khối u càng lúc càng to. Bố mẹ tôi hoảng quá liền cho tôi xuống Sài Gòn khám, bác sĩ bảo phải mổ gấp, nếu để lâu thêm sợ nguy hiểm đến tính mạng. Bố mẹ tôi sững sờ giây lát, đâu ngờ bệnh nặng đến như vậy…