thi si bui giang viet ve tho tue sy

Thi Sĩ Bùi Giáng viết về thơ Tuệ Sỹ

Bùi Giáng, là nhà thơ, dịch giả và là nhà nghiên cứu văn học của Việt Nam.
  • Viên Linh: Ni Sư Trí Hải và Ngọa Bệnh Ca

    Người viết bài may mắn có một tập bản thảo thơ nhan đề Ngọa Bệnh Ca do Trí Hải sáng tác các tháng đầu năm 2003, khoảng 9 tháng trước khi xả thân trong một tai nạn lưu thông trên đường tự nguyện đi cứu tế xã hội, lúc từ Phan Thiết về Sài Gòn, ở thế 65 năm. Tập thơ bản thảo do ni sư Tuệ Dung dàn trang và in ra bằng máy vi tính, dày 250 trang, với non 200 bài thơ ngắn dài.
  • Mẹ! âm thanh từ ký ức

    Nhân ngày lễ Vu Lan hãy về cùng ba mẹ ăn bữa cơm nhé và đơn giản thôi hãy chụp cùng ba mẹ tấm hình. Hãy cho đấng sinh thành thấy bạn đã trưởng thành và có thể yên tâm về bạn sau bao năm phải lo âu muộn phiền.
  • Thiền sư Thích Nhất Hạnh - Lắng nghe sâu vì hòa bình

    Khi một nước tấn công một nước khác, điều này có nghĩa là nỗi sợ hãi đã vượt quá giới hạn và cũng là vô minh của tập thể. Khi nhìn sâu, ta biết rằng hạnh phúc không đến từ việc sở hữu một ai đó hay bất cứ thứ gì, mà hạnh phúc đến từ sự tử tế, giúp người bớt khổ.
  • Mùa xuân đến lại nghĩ về vô thường

    Tôi vẫn hay nói với mọi người về cái vô thường trong triết lý của đạo Phật rằng sinh lão bệnh tử là lẽ thường tình của cuộc đời, ai rồi cũng phải trải qua. Nhưng tôi cũng chỉ là viết như vậy, giống như viết lại lý thuyết về một môn học nào đó một cách sáo rỗng. Để rồi đến khi đi vào thực hành mới thấy mình chẳng hiểu gì và thiếu sót quá nhiều thứ.
  • Ngày Tết, nghĩ về đôi bàn tay

    Không chỉ trong dịp Tết đến xuân về, ai cũng ước mong trong cuộc sống hàng ngày, đôi bàn tay sẽ mãi mãi ươm những mầm xanh cho đời, xây đắp tương lai sáng lạn.
  • Những lời chúc tết của Phật tử dịp đầu năm

    Tết đến, không khí ấm no tràn đầy lại bắt đầu lan theo sự nhộn nhịp, rộn ràng, hân hoan trong tấm lòng người con Phật. Ai ai cũng mang trong mình một sự thành tâm, nguyện cầu, đón chào một năm mới thật an lành, hỷ lạc, yêu thương, một mùa xuân Di Lặc an vui với bao nhiêu hoài bão mới, hương sắc mới.
  • Bữa cơm tất niên trưa ba mươi của mẹ

    Cho đến bây giờ sau nhiều năm đón Tết đầy đủ sung túc chẳng thiếu thứ gì, nhưng tôi vẫn nhớ mãi bữa cơm tất niên trưa ba mươi Tết ngày ấy. Cả nhà con, cháu, dâu, rể ngồi quây quần bên nhau trên nền chiếu cũ. Thức ăn bữa cơm tất niên thiếu thốn nhiều, vậy mà đầm ấm. Mỗi lần nhìn vào tấm ảnh bữa cơm tất niên mẹ làm 18 năm về trước, tôi xúc động, nước mắt nhòa đi.
  • Cận Tết, nghĩ về Cha...

    Tết đầu tiên Ông ra đi về cõi vĩnh hằng, tôi miên man nghĩ. Mới tháng trước thôi, khi ngồi bên bờ biển Rạch Giá, quay phim những cánh chim chao liện trong gió mai, con tàu cao tốc rời bến, bất giác tôi thốt lên và máy ghi lại: “Lúc này nhớ cha nuôi, ông cũng đi nhiều...”
  • Đầu năm hướng về Tam Bảo

    Hãy quên năm cũ với bao phiền muộn. Chúng ta dẫu đứng cao nhất trong loài người thì cũng nên biết một ngày không xa quả địa cầu này sẽ tàn hoại. Những bước chân đầu tiên của năm hướng về Tam bảo, là rút ngắn con đường hướng về nước Phật.
  • Tự tình mùa xuân

    Những tờ lịch cuối năm dương lịch hãy còn vương trên tường, không màng gỡ xuống. Lịch mới chưa thấy treo lên. Thư phòng ngổn ngang sách báo. Bàn viết bày biện giấy tờ và các tập hồ sơ trong ngăn bìa màu này màu kia.
  • Bầu trời từ đáy tâm hun hút

    Tu, có lẽ là chỉnh lại cán cân của mình trước quy luận vận hành của vũ trụ nhân sinh. Phàm thì thân tâm cong vênh tựa bàn cân phế liệu; càng tu càng chỉnh dần cho đến cân bạc, cân vàng, cân kim cương, và hơn thế là cân những ý niệm khởi sinh vốn nhẹ và mong manh hơn cả không khí.
  • Lá thư chia buồn của Einstein

    Chúng ta biết rằng nhà khoa học Albert Einstein có những quan điểm rất gần với nhà Phật. Nhưng rồi cũng sẽ bất ngờ, khi thấy có lúc Einstein nói y hệt, gần như 100% y hệt như giáo lý nhà Phật. Đặc biệt là khi Einstein viết thư chia buồn một người bạn thân năm 1950...
  • Hành trình mới lại bắt đầu từ hai tiếng...trụ trì

    Trụ trì rồi, được người ta gọi làm sư phụ. Mới biết gọi thì dễ mà làm không có dễ, sư phụ thì phải đàng hoàng, sư phụ thì phải nghiêm khắc, sư phụ thì phải quan tâm, sư phụ thì thương nhưng vẫn ”đánh”, tự nhiên thấy từ sư phụ sao thiêng liêng quá, ngẫm lại thấy sư phụ mình ghê thiệt.