Hai đầu cán cân, bên tình bên nghĩa. Dẫu biết rằng bước về hướng nào đi chăng nữa thì cũng sẽ gây tổn hại cho đối phương nhưng đời là những sự lựa chọn. Bạn không thể sống giữa những mối quan hệ ngập ngừng, càng không thể sống với một tâm hồn giả tạo. Một là nắm, hai là buông. Mà nắm và buông như thế nào cho trọn vẹn nằm chính trong con tim và lí trí của bạn.
Hãy cho mình khoảng không gian riêng, cảm nhận khoảng không gian tĩnh lắng đó và thấy mọi khổ sở tự tiêu biến. Chúng vốn chỉ là thứ ảo giác, một giấc mộng không đáng phải mệt mỏi giải quyết bằng những suy nghĩ, lời nói lẫn hành động.
Ta làm và nói sai, nhưng ta lại được nhiều người khen ngợi mỗi ngày, như vậy mỗi ngày đi qua đời ta là mỗi ngày đưa đời sống của ta đi dần vào bóng đêm và từ bóng đêm này dẫn ta đi tới bóng đêm khác.
Có bạn trẻ nghĩ rằng, ở trên thế gian này chỉ có người lớn mới thường xuyên đối mặt với những nan đề của cuộc sống, còn tuổi trẻ thì sống hồn nhiên, vui tươi! Sự thật có phải vậy chăng? Cần thưa ngay rằng đây không phải là một vấn nạn mang tính tiêu cực. Khi nêu lên câu hỏi này, người viết chỉ muốn có được một khoảng không gian và thời gian để tỉnh táo nhìn rõ vấn đề hơn.
Đó là tình thương! Trò cần tình thương để lớn lên với tất cả niềm tin rằng thế giới bao la và bao dung, như chính những câu chuyện cổ tích các em đã từng được nghe kể. Từ tình thương nhận được ở mái nhà và mái trường các em gắn bó mỗi ngày ngay từ thuở i tờ tập viết, tập nói, tập hát đó - sẽ dần đắp xây nên nhân cách trẻ thơ.
Với tuệ giác của Thế Tôn, Ngài đánh giá nhân cách một con người tốt hay xấu, hữu dụng hay vô dụng hoàn toàn không dựa vào giới tính, địa vị, giai cấp hoặc chủng tộc mà tùy thuộc vào nghiệp lực (nghiệp cũ và mới) của chính cá nhân ấy.
Sư phụ hỏi: “Nếu muốn đun ấm nước nhưng nửa chừng phát hiện củi không đủ, con sẽ làm thế nào?”. Một đệ tử nói: “Con sẽ đi tìm”. Một đệ tử đáp: “Con đi mượn tạm cho nhanh”. Một đệ tử khác nói: “Là con, con sẽ đi mua”. Sư phụ mỉm cười hỏi: “Thế sao các con không đổ bớt nước đi?”.
“Đừng từ bỏ yêu thương. Khi yêu thương quá khắc nghiệt hay đớn đau, hãy mở rộng con tim của mình, sâu rộng thêm nữa”, ngài Pema Khandro Rinpoche dẫn lời vị thầy Phật giáo nổi tiếng thế kỷ XIX, ngài Patrul Rinpoche khi nói về việc tu dưỡng yêu thương không giới hạn để vượt qua đau khổ của chính mình và khởi phát tâm từ cho mình.
Trên mạng cứ thỉnh thoảng lại rộ lên vụ việc vị tu sĩ nào đó phạm giới, và dân tình cứ thế nhảy vào chửi bới trách móc rồi thở vắn than dài về...vận mệnh đất nước. Nhưng ”Chiếc áo không làm nên thầy tu”
Đại đức đã chia sẻ định nghĩa về dịch vụ mạng xã hội thông qua báo chí, truyền thông Phật giáo hướng giới trẻ có cái nhìn khách quan về bào chí chính thống, báo mạng truyền thông Phật giáo.
Tôi chân thành khuyên các bạn: cho dù bạn đã học Phật hay chưa, xin hãy tin rằng ở hiền gặp lành, ở dữ gặp ác. Làm hại bất cứ sanh mạng nào kỳ thực là đang làm hại chính mình.
Người tham muốn ăn uống ngon hợp khẩu vị, thì suốt đời lân la bên cạnh những món ngon vật lạ, quanh quẩn bên những tiệc tùng, tìm khoái khẩu trong những rượu ngon, vị lạ nên phải giết hại nhiều các loài vật để bồi bổ cho mình.