Ta làm và nói sai, nhưng ta lại được nhiều người khen ngợi mỗi ngày, như vậy mỗi ngày đi qua đời ta là mỗi ngày đưa đời sống của ta đi dần vào bóng đêm và từ bóng đêm này dẫn ta đi tới bóng đêm khác.
Có bạn trẻ nghĩ rằng, ở trên thế gian này chỉ có người lớn mới thường xuyên đối mặt với những nan đề của cuộc sống, còn tuổi trẻ thì sống hồn nhiên, vui tươi! Sự thật có phải vậy chăng? Cần thưa ngay rằng đây không phải là một vấn nạn mang tính tiêu cực. Khi nêu lên câu hỏi này, người viết chỉ muốn có được một khoảng không gian và thời gian để tỉnh táo nhìn rõ vấn đề hơn.
Vì sao Phật giáo cần cho tuổi trẻ và người trẻ thật sự cần gì ở Phật giáo? Câu hỏi này không đơn giản, đôi khi là cả một học thuyết. Nhưng, ở nghĩa đơn giản nhất, qua trải nghiệm của bản thân tôi, có cả thất bại lẫn thành công, tuổi trẻ cần ở Phật giáo ở 3 điểm chính yếu Bi, Trí, Dũng.
Giữ gìn đạo đức trên thương trường là rất khó nhưng người biết dùng năm cái tâm trong việc điều phục mình chính là biểu hiện của người có đạo đức, có khả năng thích nghi mọi hoàn cảnh để hoàn thành tốt vai trò. Người có năm cái tâm ấy có mặt ở đâu là thành công ở đó, đem lại niềm tin yêu và hạnh phúc cho muôn người.
Sau gần 100 ngày không có ca lây nhiễm Covid-19 trong cộng đồng, Việt Nam đã và đang bước vào đợt chống dịch thứ 2 với số ca lây nhiễm tăng nhanh, xuất hiện một vài ca tử vong trên nền bệnh lý nặng. Tại Đà Nẵng, tình trạng giãn cách xã hội đã nhanh chóng được thiết lập từ những ngày đầu bùng phát dịch, các hoạt động phòng chống đang được khẩn trương tiến hành.
Muốn được thì phải mất, không mất thì không được, đó là quy luật của vũ trụ. Bởi vậy, nếu có mất đi cái gì đó, dù là vô cùng quan trọng với bạn, bạn cũng đừng lo, vì bạn sẽ được Ông Trời đền bù một cách xứng đáng.
Áp lực công việc, nhiều lúc không còn đủ hơi để gọi rõ tên được nữa, các nhân viên y tế không thể nhận ra nhau, họ phải viết tên lên sau lưng áo để phân biệt - chỉ từng ấy cũng đủ để tôi tin rằng, cuộc chiến mới với “giặc Covid-19”, dù sẽ còn khốc liệt, nhưng chúng ta sẽ lại chiến thắng.
Chiều nay, giữa những cơn mưa chuyển mùa giăng kín trời Đà Nẵng, tôi chợt dừng lại bên dòng người vội vã, dừng lại để nghĩ về chính mình, nghĩ về tôi trong mắt tôi.
Hạnh phúc là đích nhắm đến trong cuộc đời, điều đó hẳn nhiên không ai phủ nhận. Nhưng sao chúng ta lại có quá ít hạnh phúc? Có điều gì sai trong hướng tìm cầu hạnh phúc của chúng ta?
Thất bại không đáng sợ, điều đáng sợ là chúng ta gục ngã sau thất bại. Vì vậy, bản thân chúng ta phải không ngừng học hỏi kinh nghiệm, biến thất bại trở thành một phần cuộc sống, có như vậy ta mới có thể thành công thật sự, tâm ta vì thế mới thanh tịnh và an lạc.