Chùm thơ của tác giả Nguyễn Thị Khánh Hà

Tác giả: Nguyễn Thị Khánh Hà là giáo viên dạy tại trường THCS Mai Lâm, Gia Lâm, Hà Nội

Ảnh sưu tầm
 
TỪ TÂM

Từ tâm như suối triền miên
Thấm vào mạch sống mọi miền an vui,
Vơi đi bao chuyện bùi ngùi
Vơi đi nỗi khổ cuộc đời trầm luân.

Từ tâm như ánh trăng ngần
Dịu dàng soi tỏ tâm, thân con người,
Từ tâm là gốc cuộc đời
Cho ta cao thượng cất lời thăng hoa.

Thấy người khổ nạn khó qua
Lòng mình đau xót như là khổ chung,
Cuộc đời sắc sắc, không không
Ta luôn gìn giữ tấm lòng vị tha.

NHẪN

NHẪN!
Để giữ được đạo nhà
NHẪN!
Để cuộc sống chan hòa với nhau
NHẪN!
Để có trước có sau
NHẪN!
Để tình nghĩa bên nhau trọn đời!
NHẪN!
Để tâm trí sáng ngời
NHẪN!
Để tình lý muôn đời bền lâu!

CON NỢ MẸ

Con nợ mẹ cả bốn mùa đầy đủ
Chiều hoàng hôn sợi nắng rủ bên thềm,
Con nợ mẹ những trống vắng hằng đêm
Ai nâng giấc khi trở trời, trở gió.

Con nợ Mẹ cả bao điều rất nhỏ
Khi Mẹ buồn hay mệt mỏi ốm đau,
Con không bên mà mẹ chẳng âu sầu
Con xin lỗi! Ngàn lần con xin lỗi!!!

Thân gái theo chồng, mỗi lần về đều vội
Chưa kịp hỏi thăm đã quá ngọ qua trưa,
Con thầm ước mong trở lại ngày xưa
Về bên Mẹ, làm đứa con hiếu thảo...

Giờ nợ Mẹ cả mùa Xuân tần tảo
Mùa Hè nồng với ngàn vạn bão giông,
Mùa Thu về với nhung nhớ chất chồng
Mùa Đông đến với từng đêm hiu quạnh...

Ở nơi xa con ngày đêm canh cánh
Thương Mẹ nhiều mà chẳng biết làm sao,
Cả đời này con chỉ một ước ao
Mong Mẹ khỏe an nhiên cùng con cháu.

NHỚ MẸ

Đôi khi con thấy Mẹ buồn
Tình con xẻ nửa không còn như xưa,
Vẫn biết những lúc sớm trưa
Quạnh hưu, lẻ bóng mẹ chờ mong con.

Mẹ ơi tạo hóa quay tròn
Cuộc đời con cũng như muôn cuộc đời,
Lẽ thường con cũng thế thôi
Nhưng tình mẫu tử muôn đời con ghi...

ĐÊM NHỚ CHA

Tiếng kinh lặng giữa canh khuya
Một hè cha đã xa lìa trần gian,
Cha như gió núi mây ngàn
Bay về phương ấy hóa tan bụi trần.

Từ đấy bỏ hết trầm luân
Và buông xuôi cả nợ lần bể dâu,
Không còn hút thuốc chải đầu
Bạc đen cũng hóa đất nâu ngoài đồng.

Cha đi vào cõi hư không
Để buồn rụng lá, thinh không tủi hờn,
Từ đây cho mãi ngày sau
Tìm đâu giọng ấm Cha ngồi ngâm thơ.

Chuyện Kiều ai mở mỗi giờ
Thánh đường mỗi tối bây giờ vắng Cha,
Từ trẻ cho tới lúc già
Nuôi con khôn lớn chỉ là yêu thương.

Quanh năm dầu dãi gió sương
Âm thầm trao gửi tình thương ngọt ngào...
Chợt nghe tiếng nấc nghẹn ngào
Ngoài hiên vẫn tiếng rì rào gió mưa.

Cha ơi thương mấy cho vừa
Cả đời Cha gánh nắng mưa dãi dầu,
Bóng Cha mờ nhạt đêm thâu
Nhớ thương chan chứa giọt châu lặng thầm.

Thoảng đâu đây khói hương trầm
Lặng nghe như tiếng thì thầm của Cha.