Mơ về cõi Phật

Tác giả Phạm Thị Hồng Thu – Hà Nội



Mơ về cõi Phật

Bồng bềnh lãng đãng mây vờn cây
Chót vót non cao lá thẳm dày,
Khe nguồn róc rách luồn quanh núi
Đường về cõi Phật đẹp ngất ngây.

Hoa rừng muôn sắc hương thoảng bay
Đùa giỡn la đà ong bướm say,
Ríu rít vòm cao chim bay lượn
Nai con ngơ ngác gọi tìm bầy.

Chuông chùa lơ lửng chín tầng mây
Mái ngói thâm nâu, rêu phủ dầy,
Bảng lảng khói hương dường lan tỏa
Một màu thanh tịnh chốn Thiên Tây.

Câu Kinh bài Kệ ngày nối ngày
Tịnh tâm hướng Phật lòng vui vầy,
An nhiên tự tại, càng buông bỏ
Nhẹ gánh hồng trần, thoảng gió lay.

Thương mẹ

Ngoài hiên gió ngọt ngào đưa
Dáng mẹ thấp thoáng như vừa lướt qua,
Nhớ hôm con về thăm nhà
Cặm cụi, mê mải mẹ pha củi vườn.

Mẹ già sờn áo mà thương
Lưng còng tắm gió, gội sương cả đời,
Chắt chiu, gom góp một thời
Cho con ăn học qua hồi lắt lay.

Mẹ giờ ở chín tầng mây
Sống chưa được hưởng một ngày ấm no,
Thoáng trông dáng mẹ ốm o
Ở nơi xa ngái vẫn lo con buồn.

Ai bảo mất là hết luôn
Lòng người nhân hậu tâm dường bao la,
Mẹ ơi thương mẹ xót xa
Làm sao đền đáp lòng già thương con.