Nghẹn ngào bài thơ về những người lính nằm lại ở Rào Trăng

Những ngày qua, mưa lũ, sạt lở tại thủy điện Rào Trăng 3 (Thừa Thiên - Huế) và tại thôn Cợp, xã Hướng Phùng, huyện Hướng Hóa, tỉnh Quảng Trị, vùi lấp nhiều chiến sĩ, cán bộ tham gia cứu hộ, cứu nạn trong vùng lũ.


Sau gần 2 ngày nghẹt thở theo dõi tin tức tìm kiếm thi thể các cán bộ, chiến sĩ hy sinh khi cứu nạn tại khu vực Nhà máy thủy điện Rào Trăng 3 (Thừa Thiên – Huế), tối 15/10 trên các diễn đàn, cộng đồng mạng đồng loạt không ai bảo ai có những chia sẻ bày tỏ sự tiếc thương khi lực lượng chức năng tìm thấy thi thể của 13 cán bộ, chiến sĩ.

Cảm phục ý chí sẵn sàng hy sinh thân mình vì nhân dân, vì lý tưởng cao đẹp phục vụ Tổ quốc, đồng bào của những người lính cụ Hồ, nhà thơ - Phật tử Lương Đình Khoa đã thức trong đêm và viết nên những lời thơ từ câu chuyện, hoàn cảnh có thật.

Bài thơ mang đầy tính thời sự, với phần đầu là những câu thơ được lấy cảm hứng từ ngôi nhà cấp 4 của đại úy Trương Anh Quốc đang xây dựng dở dang cùng tiếng nấc của chị Ngô Thị Thanh Nhàn, vợ đại úy Quốc: “Anh ơi! Nhà mình chưa xây xong...” khi nghe tin chồng mình đã hy sinh.


Xin nghiêng mình cảm kích, tri ân và vĩnh biệt các anh - những người lính vì nhân dân quên mình.

Đó còn là lời hứa đưa con trai đi nhập trường đại học bỏ lại của thượng tá Hoàng Mai Vui.

Ấn tượng với những câu nói cuối cùng của Thiếu tướng Nguyễn Văn Man - Phó tư lệnh Quân khu 4 - qua điện thoại với đồng đội: “Nhân dân đang cần chúng ta đến, thì bất luận có hy sinh cũng phải đến”, và câu nói trong những đoạn video cuối cùng ghi lại hành trình của đoàn tìm kiếm cứu hộ cứu nạn được tìm thấy cùng thi thể 13 cán bộ, chiến sĩ: “Việc thì gấp, vì nhiệm vụ, vì nhân dân, chúng ta phải làm", Lương Đình Khoa đã giữ nguyên hai câu nói này đưa vào trong bài thơ.

Nguyên văn bài thơ:

NHỮNG NGƯỜI LÍNH NẰM LẠI Ở RÀO TRĂNG   
 
Có người vợ trẻ bên ngôi nhà xây dở dang không mái
Mãi ngóng trông… Nhưng ai đó không về. 
Có chàng trai miền Trung tuổi 18 sắp thành tân sinh viên giữa lòng Thủ đô
Vỡ nát giấc mơ có bàn tay cha nắm lấy tay con trong ngày nhập học…. 
 
Có những phóng viên háo hức đợi mong phút giây gửi lời chúc mừng sinh nhật
Tới một người anh, người bạn, người em…
Đau xé lòng khi ánh nến thắp lên
Đổ bóng xuống một vành tang khói trắng  
 
Có người cha nghẹn ngào nhìn tin nhắn
Nhớ thương con – những dòng chữ cuối cùng  
Con không về… Con ở lại Rào Trăng
Hành quân trong mưa đêm theo mệnh lệnh từ trái tim người lính.
 
Có vị tướng can trường trên bão lũ
Đau đáu trong tim ba tiếng “nghĩa đồng bào”  
Mặc đêm tối, mặc nước lũ dâng cao
Mưa trắng trời – thì bàn chân vẫn bước
 
“Nhân dân đang cần chúng ta đến, thì bất luận có hy sinh cũng phải đến”
“Việc thì gấp, vì nhiệm vụ, vì nhân dân, chúng ta phải làm'. 
Những câu nói cuối cùng trước khi nằm lại Rào Trăng
Cứa triệu trái tim, đau sử xanh lưu dấu.
 
Sâu dưới lớp đất đá dày, các anh nghe có thấu 
“Có ai không…” – Đồng đội gọi kiếm tìm
Dầm mưa trắng xuyên đêm
Thông đường tìm thi thể.
 
Những người lính đi về phía núi, từ Rào Trăng cho đến Quảng Trị  
 Bên trời thác lũ nằm lại vì nhân dân
Ngừng hơi thở nhưng chẳng ngừng trái tim
Hòa núi sông đập tình yêu Tổ quốc.
 
Xin mẹ trở vào nhà thôi, tháng Mười gió lạnh
Đừng ngóng trông  trên ngõ nhỏ quê nghèo
Con dế nhỏ sau hè thôi đừng nấc
Gió qua vườn lay lá rụng trời sao.
 
Lũ sẽ qua mau
Đêm bình an lại
Khi đằng đông bình minh vừa lan tới
Có một đàn chim trắng vút bay lên…

 01h00, 19/10/2020

Bài thơ cũng được tác giả Lương Đình Khoa chuyển thể thành video clip, sử dụng các hình ảnh tư liệu của Truyền hình Quân khu 4 và hình ảnh trên các phương tiện báo chí, truyền thông, với mong muốn thay nén nhang thơm nghiêng mình cảm kích, tri ân và vĩnh biệt các anh, mà còn góp phần tiếp tục lan tỏa đi trái tim và ý chí của những người lính luôn đặt sứ mệnh vì nước quên thân vì dân phục vụ lên hàng đầu.

Lương Đình Khoa