Xin hãy chung tay diệt Covid

Chùm thơ của tác giả Đào Mạnh Thạnh, quê Hải Phòng


 
XIN HÃY CHUNG TAY

Tổ Quốc gọi, toàn dân ta chung sức
Dịch Covid mỗi lúc lại cao trào,
Đem hiểm nguy đến bất cứ nơi nào
Không gắng sức biết bao giờ hết dịch.

Một cuộc chiến để dẹp tan thảm kịch
Cùng chung tay phấn kích góp công nào,
Đem yêu thương gắn kết nghĩa đồng bào
Cho thắm mãi tự hào Việt Nam hỡi...

Cả Dân Tộc, bước vào cuộc chiến mới
Dịch Covid, chủng mới đã lan tràn,
Cuộc chiến này rất khốc liệt gian nan
Không tiếng súng mà gian nguy đâu kém.

Bao con người những hy sinh thầm kín
Vì nhân dân nào tính đến thiệt hơn,
Vẫn chuyên cần vất vả suốt ngày đêm
Lo dẹp dịch ngại ngần chi gian khó.

Những bác sĩ nơi tuyến đầu bão tố
Vẫn kiên tâm nào có thở than gì,
Xa gia đình, sống cuộc sống cách ly
Vẫn cần mẫn mặc chia ly nhung nhớ.

Bao chiến sỹ, dầm mình trong mưa gió
Nhường ấm êm chỗ ở cho bao người,
Vẫn hồn nhiên vẫn rạng rỡ nụ cười
Vì đất nước tình người con ĐẤT VIỆT.

Bao tấm gương những nghĩa tình hào hiệp
Đã chung tay kể biết mấy cho vừa,
Tự hỏi lòng, mình đóng góp gì chưa
Để tổ quốc vượt qua cơn sóng gió.

Mỗi chúng ta hãy làm một nhân tố
Cùng chung tay cho Tổ Quốc bình yên,
Tự giác dựng xây
Đất Nước mãi vững bền,
Truyền thống đó...
Mãi rền vang sông núi...

NHẪN

Nhẫn nại nào đâu có mất gì
Nhẫn đi một chút hưởng từ bi,
Nhẫn lời cay độc an nhiên trí
Nhẫn sự ghét ghen phúc đức trì.

Nhẫn khởi ân tình đâu uổng phí
Nhẫn cho giận dữ vuột vơi đi,
Nhẫn tâm cuộc sống đâu hoàn mỹ
Nhẫn được trường thiên cũng bởi vì.

XUÂN ƠI

Xuân này bao nỗi chơi vơi
Ngoài kia mưa gió đầy trời covid,
Còn đâu hạnh phúc xiết ghì
Yêu thương nhung nhớ chia ly thật buồn.

Dịch như thác đổ mưa nguồn
Gieo bao tang tóc giận hờn bi ai,
Phố phường vắng bóng ngày dài
buồn vương ghế đá nhớ ai mỗi chiều.

Nhìn kìa ánh mắt đăm chiêu
Của người Lãnh đạo bao điều lo toan,
Làm sao dân được an toàn
Qua cơn đại dịch lan tràn nơi nơi.

Bao ngày đêm chẳng nghỉ ngơi
Thương người bác sỹ rã rời xác thân,
Vẫn luôn gắng sức chuyên cần
Chăm lo dẹp dịch bản thân chẳng màng.

Thương người chiến sĩ hiên ngang
Dầm mưa dãi nắng khang trang nhịn nhường,
Việt Nam Tổ Quốc quê hương
Tình người thắm mãi thân thương tự hào.

Giờ đang dịch bệnh cao trào
Rất cần công sức, ta nào chung tay,
Nghi mình mắc bệnh báo ngay
Cách ly gìn giữ hàng ngày đừng quên.

Mai ngày hết dịch bình yên
Việt Nam ta lại một thiên sử vàng,
Muôn nơi khí thế rộn ràng
Việt Nam Đất Nước hiên ngang bao đời...