Người viết bài may mắn có một tập bản thảo thơ nhan đề Ngọa Bệnh Ca do Trí Hải sáng tác các tháng đầu năm 2003, khoảng 9 tháng trước khi xả thân trong một tai nạn lưu thông trên đường tự nguyện đi cứu tế xã hội, lúc từ Phan Thiết về Sài Gòn, ở thế 65 năm. Tập thơ bản thảo do ni sư Tuệ Dung dàn trang và in ra bằng máy vi tính, dày 250 trang, với non 200 bài thơ ngắn dài.
Nhân ngày lễ Vu Lan hãy về cùng ba mẹ ăn bữa cơm nhé và đơn giản thôi hãy chụp cùng ba mẹ tấm hình. Hãy cho đấng sinh thành thấy bạn đã trưởng thành và có thể yên tâm về bạn sau bao năm phải lo âu muộn phiền.
Khi một nước tấn công một nước khác, điều này có nghĩa là nỗi sợ hãi đã vượt quá giới hạn và cũng là vô minh của tập thể. Khi nhìn sâu, ta biết rằng hạnh phúc không đến từ việc sở hữu một ai đó hay bất cứ thứ gì, mà hạnh phúc đến từ sự tử tế, giúp người bớt khổ.
Có người hỏi tôi có phải Trịnh Công Sơn là một thiền sư không mà sao cứ thấy tôi nhắc và trích dẫn ca từ của anh trong các bài viết về Thiền, về Phật pháp của tôi?
Kinh giới cũng gọi là \'Kinh giới tuệ\', là một loại rau thơm của Việt Nam. Tôi nhớ mỗi khi ăn bún riêu chay trong chùa, lẫn lộn trong đĩa giá sống, rau thơm và xà lách, tôi thỉnh thoảng tìm thấy một vài cành kinh giới mà tôi thường gạc ra vì tôi cho rằng đó là những lá hoang cùng cỏ dại.
Vũ trụ vô tận, không gian vô cùng, thời gian không hạn lượng. Sự khai mở và tiếp xúc với nội tâm là sự nghiệp muôn đời không ngừng nghỉ. Sự trôi chảy miên viễn của vũ trụ không điểm khởi đầu, chẳng nét chung cuộc. Diệt sanh, sanh diệt đắp đổi nhau vận khởi, chân trời luôn đổi mới, hạnh phúc ngày một khai quang.
Tháng Tư năm 2010, nhà thơ Mặc Giang sáng tác bài thơ "Ngàn năm Thăng Long", có đoạn viết thể hiện tâm tư của mình đối với Tổ quốc lấy dòng sử Việt cũng là dòng chữ Phật trong quá khứ vàng son:
Ôi Thăng Long, ngàn năm dấu xưa còn đây
Ôi Thăng Long, Rồng hiện khắp bay trời mây
Tim trong tim, tay nắm bàn tay
Truyền nối nhau, không hề đổi thay (1).
Giống như những hình ảnh lá Diêu Bông, cầu Bà Sấm, bến Cô Mưa trong thơ Hoàng Cầm, Linh Sơn của Cao Hành Kiện, bến My Lăng của Yến Lan cũng làm người ta tốn khá nhiều giấy mực. Bến My Lăng có thật trong đời thường hay chỉ là một biểu tượng thi ca
Mỗi lần vào chùa Đồng, tôi cảm nhận trong tôi một sự tĩnh tâm tràn ngập. Một sự tĩnh tâm tôi không thể nào có được nếu không vào đây. Không gian ở đây cực kỳ yên lặng. Thời gian ở đây dường như cũng khoan thai trôi chảy.
Năm ấy..., tôi còn nhớ bố tôi ra đi sau một cơn bạo bệnh kéo dài nhiều năm. Lo hậu sự cho bố xong, hôm sau Mẹ và các anh em tôi đến chùa lễ Phật, tạ ơn Quý Thầy và xin cúng linh cầu vãng sanh cho bố tôi.
Tôi mới chơi golf. Rất thích thú với những lần ra sân, nhưng vẫn... chỉ là người chơi tài tử. Bạn bè hay hỏi thăm số gậy để xếp hạng (handicap). Nó vẫn cứ dao động khoảng 25-35 và không ổn định đuợc. Người thì nói "ông phải tìm thầy chuyên nghiệp dạy lại", người thì khuyên ông cần phải ra sân thường xuyên hơn.
Còn hai ngày nữa là ngày em gái mình tốt nghiệp bằng dược sĩ. Bao nhiêu năm miệt mài đèn sách, vất vả, khó khăn ở xứ người cuối cùng em cũng hoàn thành xong tấm bằng dược sĩ hiển vinh ở xứ người để bắt đầu một cuộc hành trình mới trong sự nghiệp ngành nghề của hệ thống y tế ở đây.
Nhớ không lầm là khoảng đầu tháng 7, năm 1980, Thầy đem tôi qua gởi cho sư bác dạy dùm. Ban đầu tôi hồ hỡi phấn khởi lắm. Trong lòng muốn học với sư bác đã lâu, muốn xa Kim Huê một thời gian, vì ước ao sau này trở thành người hữu dụng.